Tôn thị tức giận đỡ lấy bụng: "Đau bụng, đỡ ta lên giường nằm một lát..."
Nàng ta vừa kêu ôi ôi vừa đi vào trong phòng, Trình Loan Loan chỉ coi như là không nghe thấy. Lúc trước buôn bán thạch băng, nàng cũng từng thuê Tôn thị, Tôn thị làm việc quả thật cũng được, chỉ là rất nhiều chuyện.
Lúc nào Tôn thị bỏ tật xấu này, nàng lại cân nhắc chuyện để Tôn thị tới giúp đỡ.
"Tức phụ lão đại, trong nhà con có núi vàng hay núi bạc hay sao mà tiêu tiền phung phí như vậy?" Triệu lão thái thái nghiêm mặt nói: "Hai lượng bạc quá nhiều, giảm một nửa, không được, một lượng bạc cũng quá nhiều, cho mấy trăm văn tiền là đủ rồi..."
Văn thị gật đầu như giã tỏi: "Đúng vậy đại tẩu, cho hai trăm văn tiền là được, ta sẽ tận tâm tận lực chăm sóc tức phụ Đại Sơn."
"Chuyện này cứ xác định như vậy đi, đừng nói nữa." Trình Loan Loan cười nói sang chuyện khác: "Ta nghe nói thời gian này Hạ Hoa ở nhà thêu hoa, thêu như thế nào rồi?"
Triệu lão thái thái gọi Hạ Hoa tới.
Lần trước đi lên trấn, sau khi xác định khăn tay của Hạ Hoa có thể bán lấy tiền, lão thái thái không cho Hạ Hoa làm việc nặng nữa, mỗi ngày Hạ Hoa ở nhà thêu hoa.
Còn cố ý mua ít nguyên liệu có chất lượng tốt hơn một chút trở về để Hạ Hoa thêu trước, hài tử cũng muốn làm ra một phen thành tích, mấy ngày nay thêu ra hơn mười cái khăn tay.
Hạ Hoa cầm khăn tay đi tới, có chút ngượng ngùng nói: "Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839102/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.