Bầu trời sao ở thôn Đại Hà rất đẹp.
+
Ngôi sao màu ngọc bích điểm xuyến trên bầu trời đêm, ánh trăng không chút do dự chiếu xuống mặt đất, cho dù là ban đêm cũng có thể nhìn rõ con đường phía trước.
Tào Oánh Oánh ngồi xuống một bãi cỏ, ôm đầu gối mình, nước mắt từng giọt rơi xuống.
Nàng nhớ lại những chuyện khi còn rất nhỏ, khi đó nương nàng còn sống, mỗi ngày nàng đều rất vui vẻ hạnh phúc, sau đó nương lại mang thai, mọi người đều nói nương sẽ sinh cho nàng một tiểu đệ đệ.
Nhưng nương không thể gắng gượng được đến ngày sinh tiểu đệ đệ. Ngày hôm đó khắp nơi đều là máu, từng chậu từng chậu máu loãng được bưng ra từ trong phòng sinh, nàng nhào vào lòng cha khóc nức nở, cha cũng khóc, nhưng mặc kệ bọn họ khóc thế nào, nương cũng không thể sống tiếp, nương chết rồi, tiểu đệ đệ cũng chết ở trong bụng nương.
Mười năm nay, nàng vẫn cố gắng quên đi cảnh tượng kia, nàng cũng nghĩ mình đã quên được rồi.
Nhưng vừa nãy con dê rừng mẹ kia sinh con làm cho nàng nghĩ đến người nương đã chết của mình.
"Này, ngươi sao vậy?"
Một thanh âm đột nhiên vang lên trên trên bầu trời.
Tào Oánh Oánh vội vàng dùng tay áo lau khô nước mắt, lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên, nàng nhìn thấy Triệu Nhị Cẩu.
Nàng mím mím môi đứng dậy, giọng nói rầu rĩ: "Không sao."
Nàng cất bước trở về.
Triệu Nhị Cẩu vốn không muốn xía vào nhưng cứ cảm thấy cô nương này vô cùng đáng thương. Hắn không nhịn được hỏi: "Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839091/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.