Ngày hôm sau.
Triệu Nhị Cẩu mang theo ba mươi cân thịt kho lên trấn trên.
Vừa mới ăn xong điểm tâm, người trong thôn đã lục tục tới làm việc, tổng cộng hai mươi bảy người.
Trương Đại Cương và Trương Đại Cường đứng lẫn trong đám đông, sắc mặt hai người có chút bất an lo sợ.
Trình Loan Loan vẫy tay, cười nói: "Ngày hôm qua hai người các cháu làm tốt lắm, làm còn tốt hơn một người đàn ông tráng niên nữa. Hôm nay các cháu tiếp tục làm việc, ta sẽ trả tiền công một ngày là ba mươi lăm văn tiền."
Trương Đại Cương dùng sức gật đầu: "Cảm ơn Triệu đại thẩm!"
Hắn mang theo đệ đệ gia nhập vào đám người đang làm việc, vội vàng làm việc.
Trình Loan Loan không nhịn được, tò mò hỏi: "Cha cháu cũng không tới đây báo danh làm việc, sao cháu lại tới? Hắn có biết không?"
"Sau mùa thu hoạch, cha cháu nói đau chân nên mỗi ngày đều ở nhà nghỉ ngơi." Trương Đại Cương gãi đầu. "Cháu đến làm việc thật ra là cũng muốn kiếm một ít tiền để đóng phí thúc tu...
Lúc trước bọn cháu có nói đùa muốn đi theo Trình biểu ca đọc sách học chữ, cháu cũng muốn đi, nhưng nương lại không chịu trả tiền cho cháu đi học."
Trình Loan Loan loáng thoáng nhớ lại, hình như nàng có nghe Vương thẩm nói qua, Trương Vô Lại tái giá cưới Trương bà nương. Lúc Trương Đại Cương sinh ra, nương hắn đã mất, khi Trương Đại Cương được hai tháng tuổi, Trương bà nương mới vào cửa. Lúc ấy Trương bà nương cũng chỉ là một tiểu cô nương, chăm sóc Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3839045/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.