Triệu Đại Sơn đứng yên không động đậy. 
Hắn nghĩ tới rất nhiều chuyện trước đây, lúc chưa phân gia, nương phải vụng trộm trợ cấp cho Trình gia. 
Sau khi phân gia, nương đã có thể quang minh chính đại mang bạc gửi về Trình gia. Mỗi lần người Trình gia đến nhà, thấy thứ gì tốt đều sẽ mang đi. 
Trong khoảng thời gian sau này, không có Trình gia quấy nhiễu làm phiền, cuộc sống của gia đình hắn mới chậm rãi tốt lên một chút. Khi vừa nhìn thấy Trình lão thái thái, Triệu Đại Sơn liền có cảm cuộc sống tốt đẹp của nhà hắn sắp bị cướp đi rồi. 
Triệu Nhị Cẩu, Triệu Tam Ngưu cùng với Triệu Tứ Đản cũng bước ra. 
Bốn tiểu hài tử đứng chặn trước cửa chính, mắt nhìn chằm chằm vào Trình lão thái thái. 
Trình lão thái thái có chút oán giận, bốn tên tiểu tử này thấy bà ta sao không chào hỏi tiếng nào, nhìn bà ngoại cứ như nhìn kẻ thù. 
"A, là ai tới đây?" 
Trình Loan Loan bước tới, cười cười nói. 
Nàng nhìn bốn nhi tử nhà mình nói: "Sao mấy đứa các con một chút lễ nghĩa cũng không có vậy? Lần này bà ngoại các con đến chắc là để trả lại mười tám lượng bạc rồi." 
Nàng cười tủm tỉm nhìn Trình lão thái thái. 
Trình lão thái thái tức đến muốn phun ra một ngụm máu, nếu trong tay bà ta có bạc, cớ gì phải đi xa như vậy để đến đây đòi phí thúc tu chứ. 
Bà ta tức giận nói: "Chiêu nhi tháng sau phải nộp phí thúc tu, cộng thêm bạc mua giấy và bút mực, vị chi là năm lượng bạc, ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838901/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.