Mảnh đất này ở chân núi, cỏ hoang khô héo mọc đầy, đất hoang khó khai khẩn nhất, người trong thôn đương nhiên không để vào mắt.
"Nương, nơi này đại khái là hơn ba mươi mẫu..." Triệu Nhị Cẩu lẩm bẩm tính tiền: "Một mẫu đất là tám đồng, hai mẫu đất chính là mười sáu đồng, ba mẫu đất chính là hai lượng bốn đồng...."
Lỗ tai của Trình Loan Loan sắp đóng kén lại rồi, nàng ôm trán nói: "Con tính theo ta sẽ dễ dàng hơn... Một mẫu đất tám đồng, mười mẫu đất sẽ là tám mươi đồng, ba mươi mẫu đất chính là ba lần tám mươi, tám mươi thêm tám mươi rồi thêm tám mươi nữa là bằng bao nhiêu?"
Triệu Nhị Cẩu thấy đầu như muốn nổ tung, hắn duỗi ngón tay ra tính nhưng không đủ, đành phải ngồi xổm xuống viết viết vẽ vẽ trên mặt đất, hắn không biết viết chữ, vạch tám đường ngang trên mặt đất, sau đó lại tám đường, cuối cùng thêm tám đường nữa, cuối cùng đếm kỹ rồi vui mừng nói: "Nương, tổng cộng là hai trăm bốn mươi đồng!"
Trình Loan Loan: "...."
Sau này nhiều số thêm nữa thì một ít đất dưới chân cũng không đủ dùng.
Nàng rất muốn dạy tiểu tử này tính nhanh, nhưng lại chịu đựng nhắc nhở mình ở trong lòng, nguyên thân không biết chữ, một chữ cũng không biết! Nàng đành phải mở miệng dẫn đường: "Vậy hai trăm bốn mươi đồng, tổng cộng là bao nhiêu bạc?"
Vấn đề này lại làm khó Triệu Nhị Cẩu.
Hắn viết viết vẽ vẽ nửa ngày cũng không ra đáp án.
Trình Loan Loan sắp nôn nóng muốn chết, bình tĩnh mở miệng: "Mười đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-mat-mua-ta-tro-thanh-me-chong-cuc-pham/3838786/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.