Đường Thanh Thư vừa nói ra, Lưu Quế Hương đứng bên cạnh Hoắc Nhung, còn cả Hoắc Nhị Quân đều không nhịn được mà bật cười.
Vương Hội Lan thấy thế cũng không phủ nhận, cười sang sảng nói: "Cũng không đầy đủ, chủ yếu là sợ bản thân lát nữa ăn quá nhiều, liền chuẩn bị trước một con gà, bằng không để tôi ăn hết sạch thì mọi người phải ăn gì đây?"
Mọi người tức khắc cười lớn hơn nữa.
Cô gái này tính cách cởi mở, hoạt bát, vừa gặp đã quen khiến Lưu Quế Hương rất thích, nhanh chóng tiến lên nắm lấy cổ con gà sống trong tay cô ấy, khách sáo nói: "Lần sau tới đừng mang đồ nữa, chỗ thím cái gì cũng có, đưa người tới là được."
Vương Hội Lan cười nói: "Được ạ, đến lúc đó thím đừng chê cháu ăn nhiều là được."
Lưu Quế Hương lại bị cô ấy chọc cười tiếp, kêu Hoắc Nhung nhanh đưa người vào nhà.
Vương Hội Lan vào nhà mới có thời gian hỏi: "Đúng rồi, Mãn Bảo đâu, sao chưa thấy?"
Hoắc Nhung nói: "Vừa mới tỉnh đang nằm trên giường đó, tôi đi ôm cho cậu."
Cô ôm Mãn Bảo còn buồn ngủ ra cho Vương Hội Lan nhìn, Vương Hội Lan lập tức thốt lên: "Mãn Bảo lớn lên thật đẹp, đôi mắt quả thật giống mẹ cậu như đúc, mau tới để dì ôm nào."
Hoắc Nhung đặt Mãn Bảo vào lòng Vương Hội Lan, tuy vừa tỉnh ngủ nhưng Mãn Bảo không hề cáu kỉnh khi thức dậy, bị Vương Hội Lan ôm qua cũng không khóc, nằm yên tĩnh trong lòng cô ấy nhìn chằm chằm.
Vương Hội Lan yêu thích không buông tay với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-nam-70-ga-dau-bep/4544886/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.