Sau khi ở bệnh viện hai ngày, cuối cùng tôi cũng đã hết sốt, thân thể tuy vẫn còn chút mệt mỏi, nhưng nói chung cũng đã tốt hơn nhiều rồi.
Tôi phải năn nỉ Lục Tự Hàn rất lâu, anh ấy mới đồng ý cho tôi xuất viện về nhà.
Nhưng mà trước khi đồng ý để tôi xuất viện, anh ấy đã ở bên ngoài cùng Đàm Gia Hân cãi nhau một trận vì chuyện này, cuối cùng khiến Đàm Gia Hân tức giận rời đi.
Tôi cảm thấy có thể Lục Tự Hàn đang muốn trả thù những chuyện đã diễn ra ở lễ cưới, nào là ăn rau mùi, sầu riêng, chao, bún ốc,... dường như mỗi khi anh và Đàm Gia Hân đụng mặt, cả hai người đều chướng mắt nhau.
Lục Tự Hàn chỉ nói hai ba câu đã khiến Gia Bảo phát điên.
Nhưng hồi còn học trung học hai người bọn họ cũng giống như vậy, tôi nhớ rõ ngày tôi định tỏ tình với Lục Tự Hàn, Gia Bảo còn trêu chọc tôi, nói rằng: chị em tốt của tôi lại muốn cùng kẻ thù của tôi ở bên nhau, tôi nên đem bạn trở thành thù, hay đem thù thành bạn đây?
Sự thật đã chứng minh, kẻ thù chính là kẻ thù, không thể không cãi nhau.
Hai người bọn vậy mà cũng cãi nhau hơn mười năm rồi... kiên trì thật.
Trên đường trở về nhà, Lục Tự Hàn đột nhiên nói: "Trí nhớ của em dừng ở ngày chúng ta mới bắt đầu ở bên nhau... vậy chúng ta lại bắt đầu hẹn hò yêu đương một lần nữa đi.
Lời này của Lục Tự Hàn thật hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-muoi-nam-sau/2657400/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.