Diệp Tiêu không nói nên lời: “Em quên rồi à? Lúc em dùng dị năng thổ hệ, anh có mặt ở đó mà.”
“Anh thấy được? Sao anh thấy mà anh không nói sớm?”
Bởi vì cô chưa từng nói ra, hơn nữa còn có ý muốn gạt thì đương nhiên anh không thể dùng bí mật của cô để gây rắc rối cho cô rồi.
“Anh nói có phải đầu óc anh ta có bệnh mới dùng cái này để uy hiếp em không? Em chỉ nhiều hơn một loại dị năng chứ có phải hơn một loại bệnh độc đâu.”
Diệp Tiêu sờ đầu cô như sờ một con vật nhỏ ngây thơ, châm chước một hồi rồi nói cô nghe chuyện về viện khoa học bên phía thủ đô.
Lâm Đàm Đàm nhíu mày: “Nói cách khác là em rất hot hả?”
“Yên tâm, anh sẽ không để ai làm hại em.”
“Dạ.” Điều này Lâm Đàm Đàm tin, nhưng người ở đây cũng quá thiếu hiểu biết, một người có tam hệ dị năng có lực ảnh hưởng lớn đến vậy sao? Cô cảm thấy mình nên giấu kỹ hai loại dị năng còn lại.
Ba trăm năm sau, nhiều dị năng sẽ chết, giờ này nhiều dị năng lại thành chuột bạch để nghiên cứu, đối với người có năm hệ như cô chẳng tốt lành gì!
Cô cảm thán một phen: “Nếu Chu Lễ đã biết, có thể sẽ có người khác biết, thay vì đần độn giả ngốc với họ để nó trở thành nhược điểm, không bằng chính em công khai nói ra?”
“Có thể.” Diệp Tiêu xoa đầu cô: “Nhưng không cần nói những câu thô tục.”
Hai người bàn bạc xong rồi quay lại, Lý Quần đã vạch ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-mat-the-bao-ve-anh/528691/chuong-66-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.