Chương trước
Chương sau
“ Cha, Tạ nương tử đến"

Lý Lăng chạy vào trong phòng kêu cha cô nàng.

Chỉ chốc lát sau thôn trưởng đã đi ra, nhìn thấy Cố Du có chút nghi ngờ không biết nàng đến là vì chuyện gì.

“ Tạ nương tử, ngươi đến, mau ngồi đi, lăng nhi, pha cho tạ nương tử tách trà"

Hai người ngồi xuống,Thôn trưởng vuốt ve mấy đốm râu lựa thưa trên cằm hỏi.

"

“ Tạ nương tử, ngươi đến nhà lão phu có chuyện gì sao?”

Mỗi lần Cổ Du chủ động đến tìm ông đều là có chuyện cần nhờ, Thôn trưởng liền Theo thói quen hỏi.

Cố Du nhận lấy nước đường trên tay Lý Vi, nói câu tạ sau mới nói với thôn trưởng.

“ Thôn trưởng, thật ra cũng không có chuyện gì lớn, bất quá ta muốn làm một chút chuyện, cần đến thôn trưởng ngài giúp đỡ"

Thôn trưởng gật gù “ Có chuyện gì Cứ nói, nếu có thể giúp đỡ, là thôn trưởng như ta nhất định giúp các ngươi!"

“ Là như thế này, Ta cùng với trưởng quầy của lai phúc tửu lâu hợp tác định làm đậu hũ, còn có phát triển thứ này đến những huyện thành lân cận khác, chỉ là đậu nành là một thứ không quá phổ biến, thôn dân cũng chỉ trồng một ít cho có, phần lớn mọi người đều trồng ruộng cùng với rau dưa để nuôi sống gia đình, một năm cũng thu vào không đến hai lượng bạc, vì thế ta muốn hỏi, thôn trưởng, ngài có muốn cả thôn Liễu thụ chúng ta trở nên phát triển hơn bây giờ không?”

Thôn trưởng sửng sốt, không quá tin tưởng hỏi ngược lại.

“ Tạ nương tử, những lời ngươi vừa nói là có ý gì?”

“ Thôn trưởng, ta nghĩ dẫn dắt cả thôn chúng ta cùng nhau làm giàu"

Dẫn dắt cả thôn làm giàu, đây là chuyện thôn trưởng không ngừng nghĩ đến.

Chỉ là lòng có dư mà lực bất Tòng tâm, mới trì hoãn đến tận hôm nay.



Nếu Cố Du không nói đến, ông cơ hồ đã sớm quên từ lâu.

“ Tạ nương tử, lời ngươi nói là thật sự?”

Cố Du gật đầu nói “ Nếu mọi người đồng ý, chờ năm nay thu hoạch xong, sẽ bắt đầu trồng đậu nành"

Thôn trưởng nuốt nước miếng, chần chừ nói “ Tạ phu lang, ngươi nói trồng đậu nành, bọn ta có thể, bất quá nếu trồng xong đến lúc thu hoạch, lại không có người mua, vậy phải làm sao?”

Cố Du mỉm cười nói “ Thôn trưởng, việc này thì ông yên tâm, ta đã cùng với Vương trưởng quầy bàn bạc rồi, nếu đến lúc đó đậu hũ chúng ta làm không thể bán ra, cũng sẽ bồi thường tổn thất cho mọi người gấp hai lần những năm thu hoặc trước đó, tuyệt không để cho mọi người phải thiệt"

Thôn trưởng giật mình.

Hai phần!!

Còn có chuyện tốt như vậy sao?

Đậu nành cũng không khó trồng, so với đồng ruộng thì dễ dàng chăm sóc hơn, với cả nỗi lo lắng của ông đã được Cổ Du đảm bảo, ông có thể không tin người khác, nhưng với Cố Du và trưởng quầy của lai phúc tửu lâu thì không thể không tin tưởng.

Được được, Tạ phu lang, chuyện này lão phu nhất định thông báo với cả thôn, để mọi người cùng nhau trồng đậu nành"

Cố Du gật đầu, song lại nói.

“ Thôn trưởng, phiền ông nhắc nhở mọi người một chút về việc này! cho dù đậu hũ có bán ra hay không, đậu nành của mọi người lai phúc tửu lâu cũng sẽ thu mua, trước đây đậu nành một đấu một văn tiền, vậy bọn ta sẽ lấy một đấu ba văn tiền, được nhiều được ít, cũng phải nhờ đến sự chỉnh chu của các thôn dân.

Nàng sợ chỉ vì tham lam một ít này đó, có người sẽ nhanh cơ hội này làm biếng. Vì thế để ngừa vạn nhất, vẫn là để cả hai bên đều có lợi, như vậy mới khiến cho bên còn lại thấy được giá trị của nó.

Thôn trưởng cũng hiểu lễ này, cho dù nàng không nhắc nhở, ông cũng sẽ nói với mọi người.

Thôn dân liễu thụ thôn tuy có không ít người đanh đá không nói lý, bất quá chỉ cần có lợi ích, thì bọn họ nhất định sẽ chuyên tâm làm.

‘Chuyện này Tạ nương tử cứ giao cho lão phu, nhất định giúp ngươi làm cho thỏa đáng"



“ Vậy làm phiền thôn trưởng rồi, ta còn phải trở về nấu cơm tối, không quấy rầy thôn trưởng ngài nữa, ngày khác lại đến xem ngài"

Cố Du đứng dậy chuẩn bị rời đi lại bị gọi lại.

Trước khi đi thôn trưởng tặng một con gà mái già cho nàng, nói mang về đẻ trứng, cho hai đứa trẻ bồi dưỡng thân thể.

Cố Du không tiện từ chối, dù sao cũng là cho con trai nàng, thôn trưởng gia cũng có ý tốt, vì thế nàng liền nhận lấy.

Chờ Cố Du rời đi, Thôn trưởng phu nhân lúc này mới đi ra.

“Lão già, Tạ nương tử tới cùng ông nói gì vậy, sao nhìn ông giống như rất cao hứng a?"

Thôn trưởng cười ha hả nói “ Tuyên Cẩm a, bà biết không, thôn chúng ta sắp giàu rồi!!”

Thôn trưởng phu nhân thấy ông cười vui như vậy cũng hơi tò mò “ Cái gì mà thôn chúng ta sắp giàu a? ông không phải đầu óc có vấn đề đi? đang yên đang lành nói chuyện gì đâu!”

Thôn trưởng “ thôi không nói nữa, giờ bà lập tức kêu Vi nhi đi gọi toàn bộ các hộ nhân gia trong thôn đến đây, nói ta có chuyện khẩn cấp cần thông báo với mọi người"

“ Gì mà thầm bí như vậy? "

Bà mau đi đi, lát nữa ta sẽ nói với bà sau"

Nghe lão trượng phu nói thế, Thông trưởng phu nhân cũng không hỏi nữa, liền vào trong phòng kêu con trai đi gọi người.

Sau khi Lý lăng rời đi, Thôn trưởng phu nhân lại hỏi trượng phu một hồi, thôn trưởng lúc này mới cười rạng rỡ nói ra chuyện tốt.

Nghe xong phu quân nói, Thôn trưởng phu nhân chỉ biết cảm khái.

“ Tạ gia Có được thê tử như Cố Du, Tạ tiểu tử phải nói là phúc ba đời "

Vừa thông minh lại còn biết làm ăn kiếm tiền, không những thế còn biết y thuật, sau lúc đó người Nhặt Được Cổ Du trên núi không phải là bọn họ đâu!!

Thôn trưởng phu nhân thở dài nghĩ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.