Mới sáng sớm, trước cửa huyện nha đã đứng không ít người, phần lớn đều là thư sinh trẻ tuổi.
“ Sau còn chưa ra nữa! mặt trời cũng sắp mọc đến nơi rồi!”
Có thư sinh oán giận nói.
Chờ qua một hồi.
Cổng nha lúc này mới chần chậm mở ra, hai nha sai cầm theo bản cáo thị đi đến, mọi người lập tức nhường ra một chỗ, chờ hai nha sai rời đi mới nhốn nhào tranh lên trước.
Tiếng người hô hào thu hút sự chú ý của mọi người.
Một tên thư sinh phấn khởi nhảy dựng lên cười ha hả.
Tiếp đó cũng có không ít thư sinh thi đậu, những người không đậu xem một lượt không thấy có tên mình thì lập tức mặt ủ rũ rời đi.
Đang lúc mọi người bàn tán xôn xao, bỗng một giọng nói cắt ngang tiếng nói của đám người.
“ Không biết năm nay án đầu lại thuộc về huyện nào nữa, năm trước thuộc về Vân Dương Huyện, năm nay sẽ là ai đây!"
Đám thư sinh đang cười bỗng nhiên sửng sốt.
Bọn gã nhìn chỉ chú ý đến tên mình, cũng không để ý đến ai là án đầu, nghe vậy lúc này mới cẩn thận đọc lên tên án thủ năm nay.
“ Tạ Hòe Cẩm? là ai a?”
Có người nghi hoặc nói.
‘Tạ Hòe Cẩm!! thế mà lại là hắn!”
‘Các ngươi quên biết người này sao?”
Có người tò mò hỏi.
Sao lại không! ba năm trước hắn cũng chính là án đầu của trấn Thanh Sơn
của chúng ta, không ngờ sau ba năm vắng bóng, hắn thế mà quay trở lại rồi! ta còn tưởng đâu hắn ta đã thân bại danh liệt rồi chứ!”
Một thư sinh hừ lạnh nói.
Năm đó gã cũng là một trong những người ngưỡng mộ Tạ Hòe Cẩm, không ngờ đến cùng hắn lại làm ra chuyện cẩu thả như vậy! không những khiến gã bị người khác chê cười, còn thiếu chút nữa hại gã mất luôn danh vị tú tài!
Thấy gã sắc mặt không tốt, người kia cũng không dám hỏi thêm nữa.
Trên tay nải bọn gã là danh sách những ai đã trung tú tài, còn cả một bản danh sách riêng biệt giành cho án đầu năm nay.
Theo quy định mỗi kỳ thi sau khi kết thúc, những ai thi đậu án đầu sẽ được nhận mỗi người năm mươi lượng, còn tú tài bình thường chỉ có mười lượng, tiền thưởng của án đầu sẽ do nha sai đích thân mang đến cho người nọ, còn tú tài chỉ có thể tự đến nha môn để ghi danh sau đó mới được ứng.
Có đều năm nay có hoàng đế ban chiếu chỉ, cấp lệnh án đầu mỗi nơi đều được đặc cách tham gia thi cử cùng với tú tài kỳ trước trong vòng ba tháng tới, nếu may mắn, còn được ban thưởng hậu hĩnh từ hoàng đế, dù không thi đậu, tiền thưởng cũng đủ để an nhàn cả đời, còn chưa nói đến cơ hội tiếp theo.
Cổ Du đang cho hai sói con ăn, Liền nghe được tiếng gõ cửa bên ngoài, nàng bỏ xuống vật trên tay liền đi ra mở cửa.
“ Thôn trưởng?”
Cố Du hơi kinh ngạc, sau đó nhìn phía sau ông.
Thôn trưởng nhường một bên giới thiệu nói “ Hai vị quan sai, đây là nương tử của Tạ Hòe Cẩm, Tạ nương tử, đây là hai vị quan sai đến từ Vân Dương Huyện"
" Tạ nương tử"
Hai người cúi đầu chắp tay, Cố Du khẽ gật đầu coi như chào hỏi, sau đó mời người vào trong nhà “ Hai vị quan sai từ xa đến, mau mời vào”
Hai người liếc nhau, sau đó cùng Thôn trưởng đi vào.
Nhìn nhà cửa đơn sơ, Hai nha sai âm thầm ở trong lòng cảm khái.
‘Một chút trà chiều đơn giản, hai vị quan gia đừng chê"
Hai người đồng thời lắc đầu, ở một nơi như này, có trà để uống đã là quá tốt rồi, bọn họ còn cầu mong gì nữa!
Cố Du dùng lá trà lần trước nàng lên trên núi tìm được pha cho thôn trưởng ba người mỗi người một tách trà, sau đó lại lui trở về đông phòng.
Tạ Hòe Cẩm lúc này mới từ trong phòng đi ra, mang theo cười chắp tay hướng hai tên nha sai nói " Không biết hai vị đến, thứ lỗi tiểu sinh không đón tiếp từ
xa"
Hai người ngồi dậy cũng cười nói “ Nào dám nào dám, ngài thân là tú tài, lại là án đầu năm nay, bọn ta sao dám để ngài ra đón được, phải không? hahaha"
Thấy Tạ Hòe Cẩm sửng sốt, một tên nha sai cười nói “ Tạ hiền đệ, chúc mừng ngươi trung tú tài"
Tạ Hòe Cẩm lấy lại tinh thần vội nói “ Đa tạ
Một nha sai lúc này từ trong tay nải lấy ra tới một bản danh sách được ghi chép rõ ràng, cùng một cái nghiên mực với cây bút lông cừu, bên trên giấy trắng còn có dấu ấn của tri phủ vân dương huyện.
“ Đây là danh sách những người đã trung án đầu năm nay, còn có tiền thưởng, quy định ngài chắc cũng nghe rồi đi, còn ba tháng nữa các ngài đều phải tham gia thi hội cùng với những tú tài khác, tuy nhiên thời gian có chút gấp, nếu không có nắm chắc, cũng có thể từ bỏ”
Nhìn ấn dấu đỏ thẫm trên giấy trắng, Tạ Hòe Cẩm cơ hồ chỉ suy nghĩ một lúc liền đưa ra quyết định. hắn cầm lên búp không chút do dự viết lên tên của mình.
Nhìn thấy hành động này, hai nha sai khế hài lòng gật đầu.
Không hổ là án đầu, làm việc rất có phong thái.
‘Bọn ta còn có công vụ trong người, Nếu đã không còn chuyện gì vậy bọn ta xin cáo từ trước, Tạ tú tài, hẹn gặp lại"
Đưa đồ cho Tạ Hòe Cẩm sau, Nha sai lúc này liền có ý cáo từ.
Tạ Hòe Cẩm cũng chắp tay. nói “ một khi đã như vậy Tạ mỗ không giữ hai vị lại nữa, Hai vị quan sai đi đường cẩn thận"
Ba người cùng nhau cáo biệt, chờ cho ba người thôn trưởng đi Rồi, Tạ Hòe Cẩm lúc này mới trở lại trong phòng.
Đi rồi sao?”
Thấy hắn bước vào Cố Du đang ngồi trên giường vá áo thuận miệng hỏi một câu.
Tạ Hòe Cẩm đi đến ngồi bên mép giường, đưa túi bạc đến trước mặt nàng.
Cố Du sửng sốt " Gì vậy?"
Tạ Hòe Cẩm ý bảo nàng xem, Cổ Du nghi hoặc mở ra bố bao, tức khắc trợn tròn.
Cổ Du kinh ngạc nhìn hắn “ Nhiều như vậy sao?”
Tạ Hòe Cẩm gật đầu, Cố Du thấy vậy khẽ lẩm bẩm " Thi tú tài đã được nhiều như vậy, nếu như thi được án đầu cử nhân nữa, vậy còn không phải sẽ phát tài sao?"Tạ Hòe Cẩm gõ trán nàng một cái, cười nhạt nói “ Người ta đi thi cử để đổi đời, nàng thì hay rồi, chỉ nghĩ kiếm tiền"
Cố Du ôm trán, Khẽ cười hắc hắc.
***
“ Cái Gì? Tên Tạ Hòe Cẩm đó thế mà lại thi được án đầu?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]