‘ Tiểu nương tử, nhà các ngươi đang bán cái gì nha? nhìn thật lạ a!” 
Ngay bến tàu không xa bày một tiểu sạp hàng nhỏ, đứng trước tiểu sạp là một vị bà nương tuổi ước chừng ba mươi mấy, nhìn mấy khối trắng xóa trông mền mại được đặt ngay ngắn trên sạp hiếu kỳ hỏi. 
Tiểu nương tử còn rất trẻ tuổi, khá vậy đã có hai tiểu nhi tử rồi ni. 
Bà Nương nhìn các nàng đánh giá, có chút tiếc nuối lắc đầu. 
Cổ Du trên đầu quấn khăn vải màu tím có chấm trắng xung quanh, tóc được nàng uốn lượn lên cao, chỉ chừa lại vài lọn tóc rơi trên má còn có khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, mang theo tươi cười đón tiếp khách đến. 
“ Đây gọi là đậu hũ, là dùng đậu nành làm nên." 
Ăn được không?” 
Đại nương lại hỏi. 
Cố Du cười nói “ Xem đại nương nói kìa, đương nhiên là được nha, có thể chiên có thể hầm, ăn luôn cũng được, mền mại lại dễ ăn, rất được người chỗ ta thích.” 
Nghe vậy đại nương liền nói “ một phần như vậy ngươi bán thế nào?” 
“ Một khối bất quá mười văn tiền, đại nương nghĩ xem, mới mười văn đã có ngay một khối đậu hũ, không những có thể ăn thức ăn mới lạ, còn có công dụng giúp đỡ trắng da, rất phù hợp với nữ nhân. chiên hay hầm đều được, nói nhỏ với người, đừng nói khác Trấn Thanh Sơn chúng ta không có, mà ngay cả huyện thành hay kinh thành còn chưa chắc đã có, người vẫn là người đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-co-dai-lam-giau-duong-gia-/3710033/chuong-53.html