Tiền đi Lưu Thẩm, Cố Du Đóng lại viện môn, xoay người trở lại trong viện. 
"Lưu Thầm tìm nàng có chuyện gì sao?" 
Tạ Hòe Cẩm đang dạy Tạ Hành hai người đọc sách, thấy nàng trở lại liền lên tiếng hỏi. 
Cố Du lắc đầu, nói " Không có gì, một chút chuyện vặt mà thôi" 
Tạ Hòe Cẩm thấy nàng không muốn nói cũng không hỏi nữa, định tối nay sẽ hỏi nàng sau, liền quay sang tiếp tục dạy hai đứa trẻ viết chữ. 
Cố Du ngồi xuống một bên, chống cằm nhìn ba cha con đang nghiêm túc đọc sách, gió thổi khiến xung quanh những tán cây huy động, tạo ra một khung cảnh hài hòa lại bình yên. 
Bỏ đi! 
Cổ Du nghĩ. 
Địch đến thì ngăn, Dù sao Cố Du nàng cũng không phải quả hồng mềm tùy ý người ta bóp méo. 
Mặc kệ phía trước là phúc vẫn là họa, nàng cũng sẽ không cho phép bất kỳ ai làm hại đến người thân của nàng. 
Ở một nơi nào đó, cách nơi này rất rất xa, bên trong một biệt phủ. 
Choang..!! 
Tiếng đồ sứ bị vỡ vụn tạo ra một âm thanh cực kỳ chói tai, tiếp đó là giọng nói có phần mất bình tĩnh của người 
phu nน. 
" Phế vật! đều là một đám phế vật! các ngươi không phải nói Cố Hoài Du đã chết rồi hay sao? bây giờ lại nói với ta cô ta vẫn chưa chết?" 
" Phu nhân tha mạng, phu nhân tha mạng! là chúng thuộc hạ làm việc tắc trách, mới dẫn đến chuyện ngũ tiểu thư còn sống, xin cho chúng thuộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-co-dai-lam-giau-duong-gia-/3701421/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.