chuyện Trương Hoa đã lưu lại di chứng: Vệ Thành Tây Vi ủ rũ mấy ngày, nói chuyện với anh trai đều cẩn thận xem sắc mặt, nhiều lần muốn nói lại thôi, Tây Viễn cũng không để ý đến hai đứa nó.
trong lòng Tây Viễn biết rõ con trai nuôi nghiêm con gái nuôi chiều, cơ mà hắn không nỡ để hai đứa em trai chịu khổ, cho nên luôn sủng ái. Lúc nhỏ, như mái hiên có thể che gió tránh mưa, giờ hai đứa cần đối mặt với thế giới bên ngoài, Tây Viễn không thể không hạ quyết tâm, mượn chuyện Trương Hoa giáo huấn hai đứa nó.
Thấy anh trai không để ý tới mình, hai đứa con trai càng ủ rũ. Vệ Thành ngoài miệng nổi lên nốt nhiệt. Mỗi ngày tan học về liền kề cận Tây Viễn, anh trai đi đâu hắn đi đó, Tây Viễn không để ý tới thì dựa vào bên cạnh ngồi, cũng không lên tiếng, mong mỏi nhìn, biến thành cái đuôi nhỏ c Tây Viễn, Cẩu Đản đã sắp thất nghiệp.
Có điều Tây Viễn cũng không căng được mấy ngày, thấy mấy đứa trẻ bình thường vui vẻ giờ trở nên phờ phạc ủ rũ, trong lòng hắn lại càng không dễ chịu.
Ngày thứ tư là ngày nghỉ c Tây Vi Vệ Thành, sáng sớm cơm nước xong, Tây Viễn dẫn hai đứa nó ra ngoài thành cưỡi ngựa. Người trong thành nhiều, ít đất trống, Tây Viễn không cho cưỡi, hai đứa con trai chỉ có thể dắt ngựa ở trong sân.
“Anh ơi, anh hết giận chưa?” Tây Vi một tay dắt ngựa, một tay kéo tay TV làm nũng. anh trai chịu dẫn chúng đi dắt ngựa, phỏng chừng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-canh-dong-lua-xanh-xanh/763473/quyen-2-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.