Không biết hôm nay Tần Thi nấu món gì mà thơm chết đi được, đứng ở chỗ khúc cua mà vẫn có thể ngửi thấy mùi thơm. Vốn dĩ có thể sớm được ăn, kết quả lại bị Vương Tú Tú trì hoãn một lúc lâu như vậy, Lục Trạch Thiên ngẫm lại vẫn thấy cô ta thật đáng ghét. 
Về đến nhà, Lục Trạch Thiên đi theo mùi thơm tiến thẳng đến phòng bếp, nhìn lướt qua bàn ăn, sau khi phát hiện quả nhiên là có thịt, anh lập tức lấy chậu chuẩn bị rửa mặt. 
“Hôm nay anh về có hơi muộn.” Tần Thi múc đồ ăn trong nồi ra, nghiêng đầu nhìn Lục Trạch Thiên: “Anh đi gặp ai hay sao?” 
Lục Trạch Thiên vừa nghe vậy thì biết ngay là Vương Tú Tú đã tìm đến tận nhà, anh lên tiếng nói: “Em yên tâm đi, sau này chị ta sẽ không dám đến đây nữa.” 
Bọn nhỏ đang ở trong phòng cách vách, Tần Thi thấp giọng hỏi: “Rốt cuộc là chị ta muốn gì vậy? Thật sự là cô ba của tụi nhỏ sao?” 
Lục Trạch Thiên đổ một chút nước ấm vào trong chậu, nói: “Đứa nhỏ chỉ có một cô nhỏ thôi, không có cô ba nào cả.” 
Tần Thi khẽ nhướng mày. 
Lục Trạch Thiên: “Buổi tối anh sẽ nói rõ hơn cho em nghe, bây giờ hãy lo ăn cơm trước đi.” 
Tần Thi hô to gọi mấy đứa nhỏ ở cách vách: “Mau ra ăn cơm thôi….” 
Lục Trạch Thiên bưng chậu đi ra ngoài, hứng chậu nước lạnh ở trong sân, ngăn không cho bọn nhỏ chạy ra lại: “Lại đây rửa tay cái đã.” 
“Vâng ạ!” Bọn nhỏ tung ta tung tăng chạy lại, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-den-80-lam-me-ke/4570818/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.