Mộc Hạ thuật lại những gì Dương Hồng đã kể cho mình nghe mà nói lại với sư phụ Trương Ninh Hoa. Bà nhíu mày một hồi, rồi cũng nhớ ra điều gì đó.
"Thì ra là vậy. Ta nhớ ra rồi, đợt trước bọn ta thấy chất lượng làm việc trong Viện đang có dấu hiệu thụt lùi nên đã thay phiên nhau đi kiểm tra tiến độ và củng cố lại một số phòng ban. Lúc đó, đột nhiên lại có một cậu nhóc từ đâu chạy tới. Cậu bé đó nhiệt tình chào hỏi bọn ta một cách rất thân thiết, bọn ta tuy có chút ái ngại và ghét bỏ nhưng vì phép lịch sự nên cũng hoà hoãn hơn với cậu nhóc đó. Chung quy cũng chỉ nói qua nói lại vài câu xã giao bình thường mà thôi, ai dè đây lại là cơ hội cho tin đồn thất thiệt kia được xác thực"
"Thật oái ăm, tuy con không bài xích gì chuyện mọi người tìm đồ đệ cho con. Nhưng đột nhiên có người xuất hiện rồi ngầm thừa nhận rằng con là sư phụ của họ thì có hơi..."
"Ta biết cảm giác của con, chắc con hoang mang lắm"
"Mà thôi cũng không sao ạ, miễn sao người đó không làm ảnh hưởng đến thanh danh của con hay của Viện Quốc Gia là được ạ. Nhất là không ỷ lại mà ức hiếp, lạm quyền mà lộng hành như ở nhà là được ạ. Người không phạm ta, thì ta cũng không phạm người"
"Um"
Bỏ qua chuyện kia, Mộc Hạ và sư phụ ngồi trò chuyện đến hết tiết đầu thì cậu cũng xin phép quay về giảng đường để học tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3620083/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.