Để Mộc Hạ ngồi thêm chút nữa thì hắn cũng khuyên cậu nằm xuống nghỉ ngơi, hắn ngồi kế bên nhìn cậu. Mộc Hạ rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ, thấy cậu đã vào giấc, Hàn Phong khẽ đứng vậy bước ra ngoài.
Trước khi đi còn hôn lên trán Mộc Hạ một cái, lưu luyến là vậy. Nhưng hắn cũng sợ Trí Khanh và Thảo Anh xé xác lắm, nếu biết hắn quá phận trộm hôn em trai cưng của bọn họ.
Xuống dưới lầu, Hàn Phong đang thấy cảnh Trí Khanh và Thảo Anh bon chen dành nhau nấu cháo cho Mộc Hạ ăn. Ba Hải bất lực ngồi nơi bàn ăn mà sơ chế nguyên liệu, mẹ Đường bất lực đứng nhìn hai đứa ngốc nhà mình làm trò hề bên nồi cháo.
Thấy hắn bước tới, Ba Hải khẽ cười nhìn hắn. Giọng ông ôn tồn mà nói:
"Hạ Hạ ngủ rồi à tiểu Phong?"
"Dạ, cậu ấy mới ngủ ạ"
"Hôm nay cảm ơn cháu, nếu không có cháu tụi ta không biết làm sao nữa. Bọn ta sợ mất thằng bé một lần nữa"
Nghe tới đây không khí nhộn nhịp ban đầu chùn xuống rất nhiều, nhưng Hàn Phong đã nhanh chóng điều chỉnh.
"Bác đừng lo ạ, Hạ Hạ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu ạ. Cậu ấy sẽ không rời đi lần nào nữa, lần này không chỉ có cháu mà tất cả chúng ta sẽ bảo vệ cậu ấy. Hạ Hạ mà biết được bản thân gây ra phiền phức, hay khiến mọi người buồn cậu ấy sẽ dằn vặt cả đời mà không thể tha thứ cho bản thân mất. Vậy nên thay vì suy nghĩ tiêu cực chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3615788/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.