Mộc Hạ nghe xong câu chuyện cũ này thì cậu đã cười một cách thật hạnh phúc, và khi nhìn chiếc nhẫn trên tay thì nụ cười đó lại càng hạnh phúc hơn bao giờ hết. Trí Khanh thấy vậy vừa mừng mà vừa ghét. Mừng vì bảo bối nhà mình được hạnh phúc, mà ghét vì anh vẫn chưa chấp nhận cho tên đó cướp mất cục cưng của anh dễ dàng như vậy được.
Hai anh em trò chuyện một lúc lâu nữa thì Mộc Hạ cũng ôm hộp nhẫn về phòng, còn Trí Khanh thì phải quay lại với đống hồ sơ đang chờ trên bàn làm việc. Hết cứu cuộc đời bán mình cho tư bản, mà tính ra ảnh mới là tư bản mà nhỉ. Thôi thì ai rồi cũng phải mưu sinh để kiếm sống mà.
Khi trở về phòng, Mộc Hạ cứ ngắm mãi chiếc nhẫn kia. Không biết như nào mà cậu lại đeo nhẫn đó vào ngón giữa. Vì ngón này có ý nghĩa là đã được cầu hôn.
Mộc Hạ vui vẻ hôn lên chiếc nhẫn sau đó đi vệ sinh cá nhân rồi ngủ mất, bên kia người đàn ông ban nãy đang ngắm nghía những tấm ảnh được chụp trộm trên máy tính.
“Nụ cười của em ấy vẫn đẹp như vậy, tôi mong đến lúc được gặp em quá tình yêu của tôi.”
Trên điện thoại hiện ra những hìn ảnh nhỏ, hình như là hình ảnh từ camera giấu kín. Chuyến này có vẻ như hơi kỳ lạ rồi đây. Mà thôi kệ đi.
Sáng hôm sau, Mộc Hạ vẫn đi học với Dương Hồng như. Cậu đi vì muốn tự mình ghi lại bằng chứng để phong sát ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/3385980/chuong-271.html