Đợi cho đến khi Hàn Phong phát tiết xong lên cái cây tội nghiệp thì Mộc Hạ đi tới nắm lấy tay hắn kéo đi, Hàn Vũ ở phía sau lụn ba chai nước mình vô tình đánh rơi ném luôn vào thùng rác sau đó cũng chạy theo hai người bọn họ. 
     Nhưng vì Mộc Hạ kéo Hàn Phong đi quá nhanh nên Hàn Vũ tạm thời để lạc mất họ, cậu nắm lấy cổ tay hắn ở phía sau còn bản thân đi ở đằng trước. 
    Đi được một lúc thì cũng tới phòng y tế, vì cô y tế đang bận chút việc nên hai người phải tự xử vậy. Mộc Hạ cau mày lấy hộp cứu thương sát trùng cho hắn, vẻ mặt cậu rất âm u điều này khiến cho Hàn Phong có chút rén. 
    Hắn ngoan ngoãn, im lặng rồi yên để Mộc Hạ sát trùng các vết xước hơi rớm máu của mình. Chợt Mộc Hạ lên tiếng làm hắn vô cùng căng thẳng vì sợ cậu giận. 
"Này, lần sau đừng làm vậy nữa đấy. Đánh nhau không tốt đâu, không phải tất cả mọi chuyện đều có thể sử lý bằng bạo lực. Với lại tôi không muốn vì tôi mà cậu bị liên lụy" 
"Đồ ngốc, liên lụy gì chứ. Là do bản thân tôi muốn bảo vệ cậu, cậu giống như một thành viên trong gia đình của tôi vậy. Cậu vô cùng quan trọng đối với tôi, ở trong lòng tôi cậu chiếm vị trí rất cao đấy" 
    Hàn Phong vui vẻ mà xoa đầu cậu, Mộc Hạ không bài xích cũng chẳng hất tay hắn ta. Cậu tiếp tục nói. 
"Cậu...cậu sau này còn phải có vợ nữa đấy. Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853322/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.