Cuộc trò chuyện kết thúc, phòng ai người ấy về ngủ. Mộc Hạ cũng khoá cửa phòng lại sau khi bước vào, cậu lôi máy tính ra. Ngón tay lướt nhanh trên máy gõ một dãy các thông số khó hiểu nào đó rồi dừng lại.
Mộc Hạ nở một nụ cười nhẹ sau đó liền tắt nguồn máy rồi để máy tính qua một bên, sau đó nhắm mắt ngủ mất tiêu. Buổi sáng hôm sau đúng như những gì đám người đó đã bàn, đợi đến khi cả nhà cậu đi hết thì liền táy máy tay chân.
Mộc Hạ đã thức từ lâu nhưng vẫn ở trong phòng để quan sát đám người kia thông qua camera hai mươi chiều mới nhất, và sắp tới có thể được tung ra thị trường. Triệu Hoà nhanh chóng khoá chặt cửa phòng cậu bằng chùm chìa khoá đã đánh ra từ trước.
Thấy mọi thứ đều xong xuôi mất bắt đầu lục loại các món đồ có giá trị bỏ hết vào túi, bên trong phòng ba mẹ Lý. Bà ta tìm thấy sợi dây chuyền đợt trước Mộc Hạ tặng cho mẹ Đường làm quà.
"Trời ơi, đẹp quá. Nhìn viên đá quý này to chưa kìa Con ả đó mang không hợp, chẳng có chút khí chất nào. Mình mang vẫn là đẹp nhất, sang quá trời luôn"
"Bà bớt đi, nhanh chóng gom đồ rồi thoát thôi. Mà tôi cũng tìm thấy chiếc đồng hồ đeo tay của gã Hải, chu cha mạ ơi gắn toàn kim cương. Đẹp xuất sắc, nhìn tôi đeo lên cứ như tỷ phú vậy. Có khí chất quá bà"
"Ba mẹ, con gom xong rồi. Bà chị ế kia ngó vậy mà trang sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853222/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.