Mộc Hạ về ăn nhà cũng như thường lệ cứ quanh quẩn quanh các thói quen của bản thân, khi vệ sinh cá nhân xong thì cậu chép lại bài hôm nay nghỉ và làm bài tập. Chợp điện thoại lại vang lên tiếng tin nhắn đến, Mộc Hạ hạ bút cầm lấy điện thoại để đọc tin nhắn.
💬:"Hạ Hạ, ta đã đề đơn tiến cử của con với bên Y Quán Quốc gia rồi. Bên đó nói mai phiền con tới đó một chuyến để làm bài thi, con có rảnh không?"
💬:"Con làm phiền sư phụ rồi, cảm ơn người và mọi người rất nhiều ạ"
💬:"Không sao, học trò cưng à. Mai làm thật tốt nhé, đánh sập cái Y Quán đấy cho ta nhé. Mỗi thù năm xưa nay phải gỡ lại mới được"
💬:"Vâng ạ"
Mộc Hạ chỉ biết bất lực mà cười trừ, thù của hai người này cứ y như trò chơi hồi nhỏ của đám con nít vậy. Bên kia đại lão Kim Tinh cùng với sư phụ Bạch Dân Minh của cậu năm đó đấu đá nhau vì một viên đá tử bạch, cuối cùng sau khi đấu một trận vì lỡ mất tập trung do trò hề của người kia mà sư phụ cậu để thua
Từ đó tới nay dù Kim Tinh lão sư gửi thư xin lỗi hơn chục lần thì sư phụ cậu cũng chẳng thèm ngó ngàng tới, thật bó tay mà. Sư phụ cậu thù cũng dai thật đấy. Tự nhiên sau này cậu lại có chút lo ngại cho nội tâm bé nhỏ này của bản thân rồi.
Mộc Hạ gấp máy tính và lên giường đi ngủ, dạo giờ cậu đang rất bận rộn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853192/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.