Mộc Hạ hạ bút, nhanh chóng thở một hơi nhẹ nhõm. Ánh mắt của các y sư phía trên làm cậu không được thoải mái, dù cho biết mình là đối tượng cần được cân nhắc nhìn cứ bị nhìn chằm chằm thế này thì không thể nào thoải mái và dễ chịu nổi. Thời gian cũng trôi qua nhanh chóng, một vị y sư lên tiếng.
"Đã hết giờ làm bài, đề nghị các thí sinh dừng bút. Y sư Phạm Khánh sẽ đi thu bài làm của các bạn"
Vừa dứt lời Y Sư cấp ba Phạm Khánh liền đi thu bài, nó đến đây mới nhớ trong Hiệp hội Y Sư cũng chia cấp bật. Khác với Viện Quốc Gia và Viện Nghệ thuật. Y Sư có cấp bậc cao nhất là Thánh Quan Đại Đế Y Sư, còn các cấp đánh từ cấp 10 đến đứng đầu là thuộc những người giỏi nhất.
Đến nay Kim Tinh lão sư vẫn chưa có đệ tử thân truyền, nghe đâu ngài chỉ nhận một đệ tử duy nhất trong đời. Nhưng đến nay ngài vẫn chưa vừa ý ai trong các Y Sư dù cho năng lực của bọn họ rất xuất chúng. Nghe đâu người được Kim Tinh đại lão chọn phải đứng vào hàng Thánh Quan Tinh Nhị Đế Y Sư, vì là đồ đệ của ngài nên trong cấp bật sẽ có một chữ 'Tinh'.
*Có cách xưng hô thôi mà rắc rối quá, mình có thể áp dụng cách luyện đan vào bổ trợ cho bào chế thuốc cũng được. Kiếp trước tưởng tuổi nhỏ bị lão sư phụ già kia lừa ai ngờ trên đời này lại có thần tiên cơ đấy. Coi như là duyên kiếp đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-chung-chi-thanh-xuan/2853190/chuong-155.html