Thế giới 1: Trúc mã
Dịch: Slowly
***
Cõng cặp sách, vừa ra tới cửa, Đặng Uân đã nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc truyền đến.
“Sớm.” Mẫn Vận Trí nhìn Đặng Uân tràn ngập sức sống thì lòng sinh ghen ghét.
Vì sao cùng là học sinh lớp mười, vì sao nhỏ đó có thể ngủ trước mười hai giờ, mỗi ngày lại đều dậy sớm chạy bộ?
Cố tình điều khiến Mẫn Vận Trí càng thêm tức giận đó là thành tích của người trước mặt lại còn rất tốt.
Kỳ thi tháng chính để cho họ nhìn thấy Đặng Uân không học bổ túc nên lui bước. Nhưng, nghĩ tới kỳ thi tháng mười vừa rồi, chắc hẳn họ sẽ có thể đạp nhỏ này xuống ra khỏi mười vị trí đầu tiên.
Không ngờ lại còn đuổi lên hai hạng trước mà đạt lấy vị trí thứ ba.
Tuy rằng thành tích không chấn động, xếp thứ nhất của lớp, như trước.
Nhưng cũng đủ khiến bọn họ khiếp sợ. Hai tháng này đối với mọi người đều là gian nan, đều lu bù luống cuống tay chân mà chiến đấu với bài tập trên trường, bài tập trên lớp bổ túc. Chẳng lẽ bọn họ không vất vả sao?
Nhưng cái giá cho sự vất vả ấy là đại bộ phận trong số họ lại đều lép vế dưới tay Đặng Uân.
Điều càng khiến họ thấy khủng bố hơn, đó là nếu không phải nhỏ đó bị kéo chân vì môn lịch sử, địa lý, chỉ dựa vào thành tích các môn hoá học, vật lý, ngữ văn, toán học, ngoại ngữ là đứng đầu cả lớp rồi.
Điều này chứng tỏ, nếu dành thời gian hơn cho môn địa lý và lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cham-nhan-sinh-long-lay/464894/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.