Thế giới 1: Trúc mã
Dịch: Slowly
***
Dịp quốc khánh này rất có ý nghĩa với Đặng Uân, đặc biệt là ngày thứ ba. Hôm ấy cô như siêu nhân vậy, hoàn thành được những nhiệm vụ tưởng chừng như không thể.
Mua sắm sách luyện đề, mua sắm đồ dùng điện, đồ gia dụng. Tất cả đều xong xuôi hết. Tuy rằng cái giá phải trả là tiêu gần hết số tiền trúng thưởng lẫn tiền thu từ việc cho thuê ba căn hộ và cả tiền thế chấp, nhưng ít nhất cũng đã nắm trọn vẹn năm căn hộ trong tay.
Cố Nhạc Di giải quyết xong tờ bài thi cuối cùng của môn toán, “Ôi trời ạ, cuối cùng tớ cũng làm xong rồi!”
“Trời ơi, tớ thật không ngờ là mình có thể giải quyết hết chỗ bài tập mà giáo viên bổ túc giao cho, hoàn thành đống bài tập của trường và còn làm thêm cả ít bài tập trong sách luyện đề mà cậu mua cho luôn!”
“Đúng rồi, cậu thấy sao?” Cố Nhạc Di phát hiện Đặng Uân đang mỉm cười thì rất kinh ngạc. Chẳng lẽ nhỏ này đang nghĩ chuyện gì vui vẻ sao?
“Tớ đang nghĩ xem bọn mình sẽ đi đâu để ăn một bữa.” Hôm nay là ngày nghỉ cuối cùng trong chuỗi ngày nghỉ dài hạn, sáng sớm nay Cố Nhạc Di đã nói, hôm nay phải đi ra ngoài ăn bữa tối để chúc mừng.
Đúng đúng, đi ra ngoài làm bữa, “Cậu như thế mới giống một học sinh trung học chứ! Không thì tớ còn thấy cậu giống như chẳng phải bạn cùng lứa tuổi luôn!”
Chẳng giống bạn cùng lứa tuổi, câu này doạ Đặng Uân sợ bắn người. Sao nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cham-nhan-sinh-long-lay/464893/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.