Thế giới 1: Trúc mã
Dịch: Slowly
***
Sau khi Cố Nhạc Di nhìn chằm chằm Đặng Uân vài lần thì sững sờ.
“Sao vậy?” Bị Cố Nhạc Di nhìn chằm chằm như thế khiến Đặng Uân cảm thấy hơi xấu hổ, cô không hiểu tại sao.
“Không có gì, tớ đột nhiên nhận thấy cậu cao bằng tớ rồi.” Cố Nhạc Di nghĩ một lúc nói.
“Đúng, cậu cao hơn tớ rồi.” Cố Nhạc Di lấy điện thoại ra gửi album ảnh: “Lần trước cậu còn chưa cao đến mũi của tới, bây giờ đã cao bằng tớ rồi.”
“A a a, cậu làm thế nào mà cao lên vậy?” Thật sự thì Cố Nhạc Di cũng không hài lòng với chiều cao của mình, nếu có thể cô nàng muốn cao khoảng một mét sáu tám, nhưng mà bây giờ còn cách mục tiêu tận ba centimet.
Mà một năm nay, cô nàng gần như không cao lên nên cho rằng sẽ không phát triển chiều cao nữa. Không ngờ Đặng Uân lại cao lên, đây là chuyện rất quan trọng đó.
A, cao lên sao? Đặng Uân cũng mơ hồ. Cô thật sự không có cảm giác gì, cả mùa hè đều cao như vậy, buổi tối chắc sẽ có cảm giác một chút. Nhưng cô hoàn toàn không cảm giác được gì, đây là chuyện không bình thường.
Nhưng nhìn vào bức ảnh được chụp trước đó, đúng vậy: “Tớ thật sự cao lên rồi!” Vẻ mặt Đặng Uân cũng mơ hồ.
“Tớ chẳng làm gì cả, mỗi buổi sáng dậy sớm chạy bộ, tập thể dục, sau đó thì đọc sách.”
“A, mỗi ngày tớ đều uống sữa với ăn nhiều hơn trước.” Đặng Uân cảm thấy, có lẽ chuyện đó liên quan đến thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cham-nhan-sinh-long-lay/464885/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.