Đặng Uân làm sao biết được Phương Tử Tuyền muốn lợi dụng chuyến đi này để Đặng Hàm biết vợ chồng Đặng Phàm không phải người đáng tin cậy.
Sau khi trở về phòng, cô mới bắt đầu nói chuyện cùng Vương Đống. Từ sau khi bắt đầu sửa nhà, Vương Đống ngày nào cũng lên mạng để trao đổi với cô.
Gửi cho Đặng Uân tiến độ sửa nhà và một số chi tiết khác.
Đặng Uân thấy căn nhà chưa quét sơn trang trí dần dần thay đổi thì bất giác nợ nụ cười. Mặc dù tiền tiêu như nước nhưng ít nhất cũng thu lại được kết quả.
Vương Đống: [Trong cùng một khu, có một căn nhà diện tích còn không to như vậy mà một tháng tiền thuê là ba nghìn rưỡi.]
Vương Đống: [Đến lúc đó có thể cho thuê giá bốn nghìn.]
Đặng Uân biết tiền thuê sẽ không rẻ nhưng không ngờ lại cao như vậy: [Wa, cảm ơn.]
Đặng Uân: [Được bốn nghìn thì em yên tâm rồi, cố gắng tiết kiệm để tiếp tục mua nhà.]
Tiền cất trong thẻ thì để làm gì, chờ bị mất giá sao? Còn không bằng đi mua nhà, như vậy có thể chờ giá nhà mình mua tăng lên tự tạo vui vẻ cho bản thân.
Thật ra, nếu được thì Đặng Uân càng muốn vay tiền mua nhà nhưng đáng tiếc chỉ có thể suy nghĩ thêm. Giả sử cô hơn hai mươi tuổi thì có thể nghĩ đến chuyện vay tiền mua nhà. Chứ với một đứa trẻ vừa lên cấp ba, cho dù có trả trước cũng không có ngân hàng nào đồng ý cho vay.
Vương Đống: [Thật ra em có thể mua nhà bé hơn, không cần mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-cham-nhan-sinh-long-lay/464881/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.