Ánh trănghuyền ảo càng khiến hai cái bóng đang đổ trên những khóm hoa hồng kiathêm phầm kì bí, hai bóng người một cao một thấp thong thả rảo bước trên con đường hẹp, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng.
Cô khônghiểu, tại sao người này lại ra tay cứu cô, rốt cục thì mục đích của hắnlà gì? Trong đầu cô không ngừng tua lại từng đoạn kí ức từ khi gặp MạcMặc Ly tới nay, không lẽ cô đã bỏ sót thứ gì sao? Theo nguyên tác, chính hắn là người đã rước Mạc Linh Nhi trở về, cũng chính hắn đã tự tay đẩycô xuống vực thẩm, như vậy từ đầu tới cuối hắn chỉ mang một cái mặt nạgiả ôn nhu giả dối nhưng thật chất là thủ đoạn đa đoan.
Nhưng hôm nay chính hắn lại cứu cô khỏi ông bác già kia, hành động này hoàn toànkhông phù hợp với hình tượng xưa nay của hắn. Không phải là giả dối thôi sao, có cần diễn đạt thế không? Là lừa bịp hay thật lòng? Giải vây chocô là vì lòng thương hay là để trù tính cho một âm mưu to lớn nào khác?
Mãi chìm vào suy nghĩ của mình, cô không hề hay biết người trước mắt đãdừng bước tự bao giờ, trên môi người nọ vẫn là nụ cười ôn nhu như có như không, đôi mắt kia vẫn tĩnh lặng như mặt hồ phản chiếu hình ảnh của cô, chỉ có điều nó sáng rực, sáng hơn cả những vì sao trên bầu trời kia,thật đẹp!
Cô cũng bất giác dừng bước, ngẩng ngơ nhìn khuôn mặtkia, thật sự mà nói cô không thể nào đồng nhất giữa gương mặt ôn nhu này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-xuy-cac-nam-chinh-mau-tranh-ra/2021669/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.