Mãi cho tớikhi Dạ Tích Phàm đi khuất, đôi lông mày của cô cũng không thể giãn ra.Quyết định lần này liên quan tới số phận của cô, nên đồng ý hay khôngđây? Nếu không đồng ý, cô có thể phải sống dưới lớp mặt nạ này suốt đời, không có bất cứ cơ hội quay đầu nào, nhưng nếu đồng ý, đồng nghĩa vớiviệc cô mang sinh mạng của mình ra đánh đổi, thắng thì cô có thể đườngđường chính chính bước ra ánh sáng, còn thua... cô sẽ bị những thế lựcẩn sâu trong bóng tối kia cắn nuốt đến mẫu xương cũng không còn!
Nến im lặng mà sống hay đánh cược một ván để là chính mình? Đâu mới là lựa chọn sáng suốt đây?
Cô tự nhận thấy bản thân không thông minh, cũng không phải là người mưucao chí lớn gì, bản thân cô cũng rất sợ hãi khi phải đối diện với thếgiới giết người không thấy máu này, mọi việc cô làm cũng chỉ vì ích kỉcủa bản thân, chỉ là để tồn tại mà thôi, vậy bây giờ cô phải làm gì đây?
Hít sâu một hơi, vốn cô chỉ muốn làm một người qua đường trongcâu chuyện này, nhưng có vẻ như những mưu toan giành giật trong đại giatộc không cho phép cô đứng ngoài cuộc, giống như lúc này đây.
Một người phụ nữ độ khoảng bốn mươi, khuôn mặt ánh lên tia uy nghiêm như có như không đang từ từ tiến về phía cô.
Cô đoán, người này chính là một quản gia hay đại loại như thế trong nhàchính Mạc gia, cứ nhìn trang phục trên người bà ta thì biết, tuy khôngquá cầu kì nhưng chất liệu thì thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-xuy-cac-nam-chinh-mau-tranh-ra/2021666/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.