Giờ tỵ1, nhị quản gia Đặng Đạt Viên vội vàng đi về phía thư phòng.
Đặng Đạt Viên hơn 30 tuổi, hắn là do Bạch Thế Phi mời về làm việc sau khi Bạch lão gia qua đời, hỗ trợ quản lý cơ nghiệp của Bạch phủ trải rộng các châu các phủ (các tỉnh các thành),nhìn qua thì thấy tính tình hắn trầm mặc hướng nội, nhưng thực tế thì lại vô cùng khôn khéo lợi hại, chẳng những cẩn thận đến từng hạt bụi, mọi thứ đều phải rõ ràng, hơn nữa nói một không hai, thưởng phạt phân minh, mọi người làm đối với hắn vừa kính lại vừa sợ.
Phất tay một cái cho gã sai vặt bên cạnh lui đi, hắn mới hướng về phía Bạch Thế Phi mà nói, “Trong cung có mật hàm truyền đến.”
Bạch Thế Phi ‘mạn bất kinh tâm’ (thờ ơ) từ phía sau thư án ngẩng đầu lên, “Nói cái gì?”
Đặng Đạt Viên bóp nát ‘lạc hoàn’2 trong lòng bàn tay, đọc xong rồi nói, “Thái hậu muốn chúc thọ tại điện Thiên An.”
Bạch Thế Phi cười nhẹ: “Nàng không phải hôm nay mới có ý này, năm ngoái đã từng nói bóng nói gió trước mặt Hoàng Thượng, ngược lại Hoàng Thượng lại có một mảnh hiếu tâm, chủ động đến trước mặt nàng thỉnh chỉ (mời một cách ngon ngọt),nói muốn chúc thọ nàng tại điện Thiên An, mà lúc này nàng vì rồi lại vi danh dự mà chối từ.”
Đặng Đạt Viên lắc đầu, “Điện Thiên An từ trước đến giờ chỉ là nơi cho ta yết kiến thiên tử trong những buổi lễ long trọng, nàng ta tuy là trong tay nắm quyền triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuy-bat-tan-mi-loan/2626816/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.