Chuyển ngữ: An Nhiên
Biên tập: Iris
Hai mắt Đổng Mặc nhìn không có tiêu cự. Cô thở nhẹ, để Ôn Hành Viễn tùy ý ôm mình vào lòng. Trái tim trong lồng ngực đập càng ngày càng nhanh. Ngay khi anh chuẩn bị buông cô xuống, cô đột nhiên nâng tay lên, giữ lấy vạt áo của anh, ngăn anh lại.
Ôn Hành Viễn hơi ngạc nhiên. Sau đó, anh nghe thấy âm thanh nhỏ nhẹ truyền ra từ trong lòng mình: “Chú Ôn, nếu cái này không gọi là thích thì như thế nào là thích?” Cô vừa nói vừa ngẩng đầu lên nhìn anh, từ từ cầm lấy tay anh đặt lên vị trí trái tim mình. Đổng Mặc hiểu, cái cảm giác tim đập nhanh này không còn giống như ban đầu, mà nó mang tên là ‘thích’.
Trái tim anh giống như bị Đổng Mặc mạnh mẽ lấy ra. Đối diện với đôi mắt màu hổ phách kia, anh đã không còn chỗ hay lý do để trốn tránh, giống như những lần trước anh tự dặn mình. Nhưng lần này, từ đáy lòng, anh muốn nói cho cô một đáp án chính xác. Sự do dự trước kia cũng dần dần bị ánh mắt chăm chú của Đổng Mặc mà trở nên kiên định. Trước khi gặp Đổng Mặc, anh chưa từng biết cảm giác thích một người là như thế nào. Nhiều năm như vậy, đi cùng anh đều là niềm tin vào nguyên tắc, công lý, sự thật. Anh cũng chưa bao giờ có suy nghĩ đi tìm câu trả lời cho vấn đề tên là thích này. Nhưng từ khi Đổng Mặc bước vào thế giới của anh, vấn đề này lại xuất hiện giống như là một việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon/2787440/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.