Khó khăn lắm mới lấy được dũng khí, rốt cuộc dám đi về phía trước một bước lại bị không chút do dự cự tuyệt. 
Thẩm Phụ nhìn theo bóng dáng Kiều Nguyễn về nhà cho đến tận khi đèn phòng cô bật sáng mới thu hồi tầm mắt. 
Phái Thành có rất ít thời điểm có thể nhìn thấy nhiều sao trên trời như thế này, ngày mai hẳn là một ngày thời tiết tốt. 
Thẩm Phụ cứ như vậy nhìn bầu trời đêm, thong thả duỗi tay, dường như muốn hái một ngôi sao xuống. 
Sẽ có một ngôi sao thuộc về cậu sao? 
Cậu cười rũ tay. 
Vẫn là thôi đi, ngôi sao nên ở trên bầu trời chứ không phải bị loại người dơ bẩn như cậu kéo vào địa ngục. 
Chờ cậu về đến nhà đã không còn sớm, ông Thẩm ngồi ở trên sô pha xem tin tức kinh tế tài chính, người chủ trì đang phân tích tình hình rung chuyển của cổ phiếu dạo gần đây. 
Thẩm Phụ lễ phép chào hỏi, thay giày vào nhà. 
Người đàn ông điều chỉnh nhỏ tiếng TV, hỏi Thẩm Phụ: “Bao giờ thì điền nguyện vọng?” 
Cậu cởi áo đồng phục, vuốt phẳng rồi vắt lên cánh tay: “Chắc là sắp ạ.” 
Là ngữ khí mệnh lệnh: “Nguyện vọng một điền đại học Dương Thành.” 
Thẩm Phụ an tĩnh rũ mắt, không nói tiếp. 
Ông Thẩm nói cho cậu: “Đây là trường cũ của mẹ mày, nhất định phải thi vào đó.” 
Thẩm Phụ lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt: “Con sẽ điền Phái đại.” 
Người đàn ông nhíu mày, dường như không nghĩ tới Thẩm Phụ sẽ phản bác: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon-mem/2446047/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.