Kiều Nguyễn không trả lời.
Hạ Y Nhiên không lo lắng Kiều Nguyễn không thích ứng được với khí hậu Giang Bắc, dù sao nơi đó cũng là quê nhà, nơi cô đã từng sinh sống mười mấy năm.
Điều duy nhất bà lo lắng là cô không biết tự chăm sóc tốt cho bản thân mình.
Kiều Nguyễn nhìn nhỏ nhỏ gầy gầy nhưng thực ra lại cứng đầu hơn bất cứ người nào.
Cho dù thật sự gặp được chuyện gì khó khăn cũng sẽ không nói với người nhà.
Dạo này, cứ có thời gian rảnh là Hạ Y Nhiên lại lên phố, vội vàng chuẩn bị cho Kiều Nguyễn một ít quần áo dày.
Nhiệt độ không khí ở Giang Bắc rất thấp, không thể so với Phái Thành.
Trong nhà không có ai, bà cụ về quê, Kiều Nguyễn một mình ở nhà trông em.
Mã Vị Hi ở bên cạnh Kiều Nguyễn rất ngoan, không nghịch không quậy cũng không khóc, chỉ là có chút thích dính lấy cô.
Cứ một lát lại đòi bế.
Nhóc còn chưa biết nói, chỉ biết duỗi hai cánh tay ngắn ngủn béo mập nhìn cô.
Kiều Nguyễn ôm lấy nhóc, để nhóc đứng lên trên đùi mình.
Giày của trẻ con rất mềm, nhóc còn chưa biết đi, đế giày rất sạch sẽ.
Đạp lên đùi ngoại trừ cảm thấy có chút hơi nặng thì cũng không có cảm giác gì.
Một bàn tay đỡ Mã Vị Hi, một bàn tay khác cầm di động.
Lý Nguyệt Minh gửi tin nhắn cho cô.
Lý Nguyệt Minh: 【 8 giờ không gặp không về. 】
Kiều Nguyễn không từ chối.
Sắp rời khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon-mem/2446045/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.