Kiều Nguyễn dừng một chút.
“Bây giờ anh định chuyển sang tấn công trực tiếp à?”
Thẩm Phụ cười cười đi tới: “Anh vẫn luôn trực tiếp, chẳng qua là em xem nhẹ.”
Kiều Nguyễn nhìn trong tay anh ngoại trừ cầm một chút đồ bổ cho người già, cũng không mang hành lý thì có chút nhẹ nhàng thở ra.
Cô không để ý tới anh nữa, đi về hướng bờ ruộng.
Bác gái mà Thẩm Phụ vừa hỏi đường cười chào hỏi với cô: “A Nguyễn đã về rồi à?”
Kiều Nguyễn lễ phép đáp lại: “Vâng, hôm nay cháu vừa về.”
Ánh mắt của bác gái ái muội nhìn Thẩm Phụ, nói với Kiều Nguyễn: “Bạn trai đẹp trai thế.”
Thẩm Phụ mím môi cười khẽ, không phản bác.
Kiều Nguyễn nói: “Không phải bạn trai ạ.”
Bác gái làm bộ ‘bác hiểu mà’: “Biết rồi, bây giờ tạm thời còn chưa phải.”
Kiều Nguyễn: “……”
Thôi, hình như ai cũng cảm thấy Thẩm Phụ là bạn trai cô.
Mà rõ ràng bọn họ chưa làm bất kỳ hành động thân mật nào.
Kiều Nguyễn cũng lười giải thích, hôm nay cô đi giày đế da dê, sợ bị ướt nên đi rất cẩn thận.
Thẩm Phụ thấy vậy, hỏi cô: “Em muốn cái nào?”
Kiều Nguyễn ngẩn người: “Dạ?”
Thẩm Phụ cởi bỏ nút tay áo, cuộn tay áo lên một đoạn.
“Để anh làm cho, giày của anh bị bẩn cũng không sao.”
Kiều Nguyễn nhìn giày anh, giày da Italy thuần thủ công, đắt hơn giày của cô không biết bao nhiêu lần.
Cô trầm ngâm một hồi cũng không cự tuyệt, tay chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon-mem/2446009/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.