Thẩm Phụ thấy được nhưng chỉ bất động thanh sắc cười khẽ chứ không vạch trần cô.
Anh không nóng nảy, anh có thể chờ Kiều Nguyễn chậm rãi nhìn thẳng vào nội tâm của mình.
Cà ri hơi cay dựa theo khẩu vị của Kiều Nguyễn.
Kiều Nguyễn ngụm nhỏ ngụm nhỏ uống nước, tầm mắt ngẫu nhiên sẽ nhìn về phía anh.
Tướng ăn của Thẩm Phụ rất ưu nhã, cũng không nhiều lời.
Có đôi khi nhận thấy được tầm mắt của cô sẽ ngước mắt cười cười.
“Không hợp khẩu vị sao?”
Kiều Nguyễn vội vàng lắc đầu, đồng thời cúi thấp: “Không, ăn ngon lắm.”
Thẩm Phụ rót cho cô một cốc nước, đặt trong tầm tay cô: “Ngày mai em muốn ăn gì?”
Kiều Nguyễn hỏi anh: “Anh ngày mai…… Không quay về sao?”
Thẩm Phụ hơi ngừng: “Anh quấy rầy đến em à?”
“Cũng không có, nhưng dù sao chúng ta cũng không có quan hệ gì, anh ở chỗ của em, cảm giác không tốt lắm.”
“Chúng ta có thể có.” Anh từng chút từng chút, chậm rãi dẫn đường Kiều Nguyễn, dẫn đường để cô thấy rõ lòng mình.
Kiều Nguyễn sửng sốt: “Có cái gì?”
Thẩm Phụ nắm lấy tay cô: “Có thể có quan hệ, chỉ cần em gật đầu.”
Giọng nói của anh dịu dàng, lại mang theo chút dỗ dành.
Dường như khác hoàn toàn với người vừa rồi không nóng nảy, nguyện ý từ từ tới, chờ Kiều Nguyễn hiểu rõ lòng mình.
Anh cho rằng mình có thể chờ, nhưng bây giờ, anh không chờ được.
Anh không muốn lãng phí một phút một giây có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon-mem/2445985/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.