Kiều Nguyễn đau lòng kiểm tra anh từ trên xuống dưới một lần: “Anh không bị xối đến chứ?”
“Không có.” Thẩm Phụ thay cô kéo khóa áo khoác lên: “Hơi tắc đường nên anh đến muộn một chút, em đói chưa?”
Giọng nói dịu dàng đến mức sắp chảy nước.
Kiều Nguyễn nắm tay anh thả lên bụng mình: “Bụng em lép kẹp rồi.”
Thẩm Phụ nhẹ giọng cười, thuận thế sờ sờ.
“Một chút thịt cũng không có.”
Trần Giáng đại khái là bị loại tình yêu sến súa này làm cho nổi da gà rồi, đứng ở đó trầm mặc ước chừng vài phút.
Sau đó mới không thể nhịn được nữa lên tiếng đánh gãy: “Cái kia……”
Thẩm Phụ ngước mắt, ánh mắt nhìn về phía anh hơi lạnh.
Cùng với người vừa rồi hoàn toàn như hai người khác biệt.
Trần Giáng bị dọa co rụt cổ lại.
Đấy, tiêu chuẩn kép này thật sự quá rõ ràng mà.
Kiều Nguyễn không chú ý tới.
Cô bảo Trần Giáng đi cùng bọn họ.
“Mưa thế này không biết đến bao giờ mới tạnh, bọn em đưa anh về nhé.”
Trần Giáng lập tức gật đầu: “Được đấy.”
So với một mình ở đây ngồi chờ mưa tạnh, anh tình nguyện làm bóng đèn.
Nhưng xe của Thẩm Phụ, lái xe cũng là anh, cho nên Kiều Nguyễn cảm thấy hẳn là phải được anh đồng ý trước đã.
Vì thế cô hỏi anh: “Có thể chứ ạ?”
Thẩm Phụ cười khẽ gật đầu: “Có thể.”
Vì thế Trần Giáng ngồi hàng phía sau trên xe.
Lúc Kiều Nguyễn ra ngoài đã cầm bình sữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-suon-mem/2445979/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.