- Này sao dạo này thấy Mèo ít khi đi với anh thế?
Minh Khang bắt chuyện với Lạc Tâm đang ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài cửa sổ. Lạc Tâm không nhìn sang y mà tiếp tục nhìn cảnh vật đang chạy vun vút qua tầm mắt mình. Sáng sớm hôm nay, Minh Khang đã tới đưa anh đi. Nói anh đã muốn giúp thì phải theo tới cùng. Thế là anh bị kéo dậy từ lúc sáu giờ sáng.
Anh thở dài:
- Cậu muốn tôi mang theo một con chó vào nhà cậu. Ngôi nhà mà tôi không được chủ nhân nơi đó chào đón à. Với cả nó cũng có việc của nó rồi, hôm trước nó nói với tôi là chó cũng có quyền của chó, nó cũng cần thời gian riêng tư.
- Cũng đúng…
Hai người lại im lặng. Có lẽ là do tối hôm qua nên vẫn có hơi ngượng ngùng. Trong xe lúc này chỉ còn tiếng radio vọng lên. Cuối cùng, Minh Khang cũng phá vỡ bầu không khí ấy:
- Này chuyện tối hôm qua…- Y dừng lại một chút rồi mới tiếp tục- Tôi nghĩ anh nói đúng.
- Ừ.- Lạc Tâm chỉ đáp lại bằng đúng một từ vì anh không biết nên nói gì.
- Chúng ta cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra được không?
- Hôm qua có chuyện gì à?- Lạc Tâm hỏi lại câu đấy như là đồng ý với cách giải quyết vấn đề mà Minh Khang đưa ra.
Bầu không khí trong xe cũng bớt ngượng ngùng hơn nhiều. Nhưng sự im lặng vẫn bao trùm lấy cả hai. Đơn giản vì chẳng có chuyện gì để nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-nui/3517139/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.