Mặt trời dần khuất, sắc đỏ bao lấy bầu trời. Những đám mây vẫn lững lờ trôi, nhìn ngắm đoàn người xe đang lũ lượt kéo thành từng hàng dài. Chẳng mấy chốc, phố đã lên đèn. Bầu trời được phủ một bức màn đen, mặt trăng cũng thay mặt trời nhìn ngắm nhân gian. Giờ cao điểm vẫn chưa dứt. Hàng xe cộ vẫn kéo dài, tiếng còi xe vẫn inh ỏi. Không khí náo nhiệt bên ngoài ấy lại trái ngược hoàn toàn với không khí trong phòng bảo vệ của TC lúc này.
Từ sau đêm hôm trước, Lạc Tâm đã thức thâu đêm để tìm ra danh tính của người phụ nữ lạ mặt. Và giờ cô ta đã và đang ngồi ở đây. Anh lấy điện thoại ra báo trước với Minh Khang đưa cô gái lên phòng làm việc ở tầng cao nhất của tòa nhà.
Lạc Tâm dẫn cô gái ngồi xuống bộ bàn ghế trong văn phòng đối diện với Minh Khang và cả Minh Lan. Y cũng không dài dòng mà hỏi thẳng chuyện luôn:
- Đêm hôm qua là cô đúng không?
Cô ta không trả lời nhưng sự im lặng cùng với ánh mắt sợ hãi kia cũng đã khiến người ta đoán được ra câu trả lời. Minh Khang tiếp tục hỏi:
- Ai đã sai cô làm vậy?
Cô gái vẫn im lặng không trả lời. Minh Lan thấy thế thì thở dài nói:
- Cô yên tâm chúng tôi sẽ bảo mật sự việc này. Nhưng đương nhiên là cô sẽ không thể tiếp tục làm việc ở đây nữa.
Cô ta vẫn không trả lời. Lần này mọi người cũng không nói gì nữa. Thoáng chốc, bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-nui/3516909/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.