Lạc Tâm vẫn ngồi tựa trên chuyến xe buýt đi thẳng vào trung tâm thành phố. Anh không biết mình sẽ đi đâu mà chỉ im lặng ngồi đó, đưa mắt nhìn về hướng cửa sổ. không biết qua bao lâu, chiếc loa trên xe đã vang lên tiếng thông báo đến điểm cuối. Mọi người xung quanh đã bắt đầu lục tục đứng lên đi ra hai cửa của xe buýt. Bây giờ mới là những ngày sau kỳ nghỉ lễ, cũng không phải giờ cao điểm nên xe buýt rất vắng. Chẳng mấy chốc trên xe đã trống không. Lạc Tâm liếc nhìn về phía chiếc xe ấy một lần nữa. Chiếc xe rời đi. Một người thanh niên trông khá u ám đi đến bến xe bên cạnh anh.
Người thanh niên này mặc một chiếc áo hoodie màu đen, mũ áo che kín mặt. Sắc mặt người này xám xịt, làn da xanh lét do lâu ngày không ra ngoài, cơ thể cũng gầy nhom trông ốm yếu vô cùng. Đặc biệt nhất, xung quanh người này không chỉ lạnh lẽo mà còn có một mùi thuốc lá hôi đến nồng nặc. Hắn ta đi đến đâu, người xung quanh đều phải dùng tay che kín cái mũi rồi nhanh chóng lướt qua.
Hắn đứng bên cạnh Lạc Tâm, anh vẫn không phản ứng gì mà chỉ thẫn thờ chờ đèn đỏ để qua đường. Nhưng khi vừa nhìn thấy luồng khí đen ngòm xung quanh cơ thể hắn, anh bỗng dừng lại. Người đó đang đứng đấy nhìn điện thoại, chắc là có cuộc hẹn nào đó.
Thấy hắn chuẩn bị đi tiếp, Lạc Tâm vội giữ người lại:
- Xin lỗi, cậu áo đen ơi!
Người thanh niên thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-nui/2672974/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.