Người đời đều biết, Bùi Tuyên nhìn bề ngoài như hoàn hảo, nhưng nội tâm lại rất khác lạ. Có người nói năm hắn sáu tuổi khi đang ngồi xe ngựa cùng mẫu thân đi du ngoạn, trời đột nhiên nổi sấm sét, con ngựa hoảng sợ lao lên, xe ngựa thì ngã xuống đất, mẫu thân hắn tử vong tại chỗ, còn hắn bị thương nặng đến thoi thóp. Bùi gia kêu gọi danh y trong thiên hạ đến chưa cho hắn, tuy rằng được cứu sống nhưng não bộ dường như đã bị tổn thương. Người đời đồn đại, từ đó Bùi Tuyên không còn tình cảm nữa, cũng không có cảm động hay cảm thông, sợ hãi hay hối hận, cứ như biến thành một tảng đá hoàn hảo. Dĩ nhiên đó chỉ là tin đồn, chỉ là càng truyền càng rộng, cứ như đó là lý do để giải thích cho vị đại tướng quân hai tay đẫm máu này.
Khánh Vương phi sâu sắc nhíu mày, khó nén vẻ căm ghét, mà các tiểu thư trẻ tuổi trong điện cũng lộ vẻ kinh hãi cúi đầu xuống, không dám nhìn hắn một chút.
Giang Tiểu Lâu nhẹ nhàng cười, năm năm trước, khi Bùi Tuyên đang tấn công phản tướng Diêm Sa Nam, Diêm gia đã thống lĩnh toàn quân đầu hàng, nhưng vì lập công, Bùi Tuyên lại xảo trá, quyết định tấn công Diêm quân đã từ bỏ vũ khí, tàn nhẫn giết chết năm vạn quân lính. Giết chết tù binh đã là quá đáng, hắn còn chuyển sang giết người cướp của ở vùng Cổn Châu, Minh Châu mà Diêm gia đang khống chế, rất nhiều người không tham gia phản loạn nhưng vẫn liên lụy bị giết hại. Một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1468054/chuong-117-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.