Phủ Thái tử.
Thái tử đang chắp tay sau lưng nhìn ngắm tranh chữ được treo trên tường, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại, lộ vẻ vui cười, thân thiết nói: “Thuần Thân Vương đến rồi, lại đây, nhìn bức họa của ta đi.”
Độc Cô Liên Thành liếc mắt nhìn, đó là một bức họa thược dược mẫu đơn, trong hoa viên nở đầy mẫu đơn quý giá, nhưng lại có một đóa hoa thược dược rất lớn che ngợp bầu trời, màu sắc tươi đẹp nồng đậm, còn muốn vượt lên che khuất cả mẫu đơn.
Độc Cô Liên Thành giả vờ không hiểu: “Quả là một bức tranh đẹp.”
Thái tử tươi cười đầy thâm ý: “Chúng ta vốn là anh em họ, tuy rằng chưa từng gặp mặt, nhưng mà ta biết đệ… Bây giờ phụ hoàng khôi phục tước vị cho đệ, ta rất vui mừng, hoàng thất lại được thêm một thành viên, thân nhân của ta cũng thêm một người. Cho nên hôm nay ta đặc biệt thiết yến trong phủ, xem như là tẩy trần cho đệ, hy vọng đệ không từ chối.”
Ánh mắt Độc Cô Liên Thành vẫn nhìn chăm chăm vào bức tranh, trầm tĩnh nói: “Thái tử điện hạ thật có lòng, Liên Thành cảm tạ vô cùng.” Lời nói của hắn vô cùng khách khí khiêm tốn, thái độ lại rất đúng mực, không hề có ý thần phục.
Thái tử phi vẫn ở ngoài cửa sổ rình, nhìn thấy một màn trước mắt, một công tử trẻ tuổi mặc áo gấm đang đứng nghiên người, Thái tử không ngừng nói chuyện, hắn chỉ thỉnh thoảng đáp lại một câu nửa câu, ánh sáng bên ngoài xuyên qua song cửa chiếu vào mặt hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1468053/chuong-116-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.