An Vương phi sững sờ, hai tay co lại, chén trà trong tay rớt xuống đất, nát thành từng mảnh nhỏ, tiếp theo bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.
Tì nữ còn quỳ trên đất liên tục run rẩy, An Vương phi cũng đã đứng lên: “Đi, theo ta đi xem thử.”
Đến tân phòng, khắp nơi mùi thối nức mũi, tì nữ phía sau không khỏi lặng lẽ quay mặt đi, An Vương phi trầm mặt xuống: “Nhũ nương đâu? Còn không thu dọn sạch sẽ, để mặc chủ nhân của ngươi chà đạp tân phòng vậy sao?”
Nhũ nương vội vã đi vào, khó khăn lắm mới cùng các tì nữ áp chế được Duyên Bình quận vương, mạnh mẽ kéo hắn ra. Duyên Bình quận vương còn chưa kịp mặc quần áo, nước mắt nước mũi ròng ròng, lớn tiếng khóc lóc: “Cô ta ăn hiếp con, cô ta ăn hiếp con, mẹ nhìn đi.” Hắn vừa nói, vừa để lộ vết cấu, vết máu trên tay trên mặt cho An Vương phi xem.”
An Vương phi nhìn lên, quả thật là đỏ tươi đầy rẫy, không khỏi giận tím mặt, trừng mắt nhìn tân nương ở trên giường. Tân nương quần áo toán loạn, búi tóc rối bời, gương mặt xinh xắn đầy nước mắt nước mũi, phân và nước tiểu đầy người, trên áo cưới đỏ tươi tỏa ra từng trận tanh tưởi.
An Vương phi cực kỳ tức giận: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Tần Điềm Nhi oa oa khóc lớn, nhào tới dưới chân An Vương phi: “Tiểu nữ bị Giang Tiểu Lâu hãm hại, Vương phi, tiểu nữ là muội muội của Thám hoa lang, thiên kim tiểu thư Tần phủ, người phải gả cho tên ngu ngốc này là Giang Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467986/chuong-83-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.