Kim Ngọc cười khanhkhách thay áo ngoài rồi trở lại gian phòng, bưng ly rượu lên cùng GiangTiểu Lâu đối ẩm, lại qua hai ba lần rượu, nàng cũng cảm thấy trời đấtquay cuồng, không khỏi cười cười nhìn về phía Giang Tiểu Lâu, thấy đốiphương quả thật dường như không chịu nổi nữa, loạng choạng muốn ngã,đúng lúc chuẩn bị gọi Lữ ma ma tiến vào, không ngờ còn chưa kịp đứnglên, chính mình đã phì phì một tiếng ngã xuống.
Tiểu Điệp khiếpsợ nhìn tình cảnh này, sau đó nhìn thấy Giang Tiểu Lâu vốn đã mặt đỏ tới mang tai, lảo đảo say rượu đột nhiên lại ngồi rất ngay ngắn, nàng mỉmcười vỗ tay một cái, ngoài cửa tiến vào không phải là Lữ ma ma và hộ vệcủa Quốc Sắc Thiên Hương lầu, mà là bốn hộ vệ cường tráng, miệng nói:“Thuộc hạ phụng lệnh công tử đến nghe tiểu thư sai bảo.”
Giang Tiểu Lâu cười hòa nhã nói: “Nhờ các vị đưa người đến Giang Đinh.”
Hai hộ vệ trong số đó lên tiếng trả lời: “Vâng.” Sau đó tiến lên mỗi ngườimột bên nhấc Kim Ngọc lên. Tiểu Điệp đuổi theo nhìn, những hộ vệ và Lữma ma chờ ngoài cửa đều không nhìn thấy bóng dáng, không khỏi kinh ngạc: “Tiểu thư, đây là…”
Giang Tiểu Lâu cũng không nói gì, đi thẳngđến bên cạnh bàn mài mực, dùng tay trái viết một tờ giấy, sau đó dặn dòmột hộ vệ khác: “Lúc nãy các vị đã nhìn rõ người đó ở phòng nào đúngkhông?”
“Vâng, người đó ở gian phòng thứ hai phía đông.”
“Thay ta đưa tờ giấy này cho người đó, không được để hắn thấy mặt.”
“Vâng.” Hộ vệ theo lời đi làm.
Nghe thấy tiếng gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467894/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.