Kim Ngọc quả thật đã đặt trước một gian phòng ở gần sông, Giang Tiểu Lâuvừa vào bên trong đã phát hiện trên tường có vẽ một bức tranh sơn thủy,trên ghế đặt lư đốt trầm hương, hai bên bàn bày trí không ít cổ vật,trên tường còn dán không ít thơ cảo, từ trước cửa sổ còn có thể nhìnthấy cảnh sắc bờ sông liên miên không dứt, khung cảnh vô cùng hợp lòngngười. Kim Ngọc tươi cười tự mình rót rượu cho Giang Tiểu Lâu: “Hôm naycố ý mời muội đến đây cũng là để xin lỗi muội, lúc trước giữa chúng tacó không ít khúc mắc, cũng may bây giờ đều đã qua, muội khoan hồng độlượng, đừng ghi hận ta.”
Chung rượu vừa đưa đến, Giang Tiểu Lâunhẹ nhàng đè lại tay nàng, cười nói: “Đồ vật thô tục thế này sao có thểuống rượu? Tiểu Điệp, đem bộ dụng cụ uống rượu bằng Thanh Từ đến đây.”
Tiểu Điệp vâng một tiếng, lấy ra bộ dụng cụ uống rượu Thanh Từ đã chuẩn bịsẵn, bày ra hai cái ly. Giang Tiểu Lâu nói: “Kim Ngọc tỷ, ly rượu bênngoài không sạch sẽ không phong nhã, hay là dùng của ta đi.”
KimNgọc vốn tưởng trong hộp này chỉ đựng điểm tâm, không ngờ lại là lyrượu, nàng cầm ly rượu lên, chỉ thấy ly này màu sắc xanh tươi, sạch sẽthanh lịch, giữa ly có một đầu phượng, nàng tinh tế xem xét chốc lát mới mỉm cười: “Đào Yêu, ly rượu này thiết kế đặc biệt, tạo hình tinh mỹ,quả thật là không tầm thường.”
Nụ cười Giang Tiểu Lâu càng sâu,chủ động thay Kim Ngọc rót ra một ly rượu, chỉ hai phần ba ly chứ khôngđầy: “Kim Ngọc tỷ quả thật tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467893/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.