Trong Quốc Sắc ThiênHương lầu, ở nơi yên tĩnh thanh nhã chuyên dùng cho các cô nương nhấtđẳng, viện được phân cho Giang Tiểu Lâu là Vãn Nguyệt lâu. Phòng này ởngay chính giữa viện, trước cửa sổ có 1 mảng lớn trồng hoa tử đằng, bêntrong có cổng chạm trổ, cánh hoa rơi đầy đất, tất cả đều mang dáng vẻ cổ điển tinh xảo, tú nhã tĩnh lặng, nhìn qua còn thấy thanh nhã hơn Tú lâu của Tần gia ba phần.
Trở lại phòng, nụ cười yếu ớt trên mặtGiang Tiểu Lâu mới chậm rãi tan mất. Nàng xoa xoa cây đàn trên bàn, nụcười ngưng đọng: “Cây đàn này là…”
Tỳ nữ Tiểu Điệp cười hi hi nói: “Tiểu thư, nghe nói người giỏi đánh đàn, đây là chuẩn bị riêng cho người.”
Đúng là Kim Ngọc đang dốc hết vốn liếng của mình, xem ra là quyết chí muốn biến nàng thành cây hái ra tiền.
Giang Tiểu Lâu tiện tay cầm cây đàn lên, nhón tay khảy nhẹ lên dây, chỉ nghethấy tiếng đàn tao nhã, như đang xuyên thẳng vào tâm tư. Bên cạnh còn có 2 bản cầm phổ, 1 bản là U Lan Thao, 1 bản là Dương Xuân Tuyết, GiangTiểu Lâu lật xem một lúc, trên mặt đầy hứng thú. Tiểu Điệp lặng lẽ đánhgiá vẻ mặt của nàng một lúc, mới cúi người lui ra.
Rất nhanh sau đó có người mang một cái rương lớn vào. Tiểu Điệp lập tức bước lên chỉhuy người đem đồ bên trong ra, chỉ thấy bên trong có một cái gối ngọc,một bộ cờ lưu ly, hai hộp phấn mẫu đơn loại thịnh hành nhất, một số đồtrang sức vòng ngọc, còn có vài thứ trò chơi mới lạ được các cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuong-mon-nu-hau/1467877/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.