“Ngươi theo ta làm gì?” 
Lý Ngoan lạnh lùng nhìn Ôn Như Hối. 
Hai chân Ôn Như Hối như nhũn ra, thấy Lý Ngoan nhìn mình đi tới, sợ đến mức run lên cầm cập, tự nhiên là hỏi gì đáp nấy. 
Khi Lý Ngoan vào kinh, Ôn Như Hối nhận được thư của Tào Ý, trong thư Tào Ý khẩn thiết cùng ủy thác, Lý Ngoan một mình ở bên ngoài, nếu như xảy ra chuyện gì, y ở Lưu Châu xa xôi hữu tâm vô lực, kính xin Ôn Như Hối chăm sóc nhiều hơn. 
Ôn Như Hối mặc dù không thích Lý Ngoan, cảm thấy đứa nhỏ này tính tình quỷ quyệt, tâm tư sâu không lường được, dù hai người cũng không có quan hệ gì, Ôn Như Hối cũng giống như đại ca, thường xuyên sai người đưa quần áo đồ ăn cho Lý Ngoan, còn dùng quan hệ trong nhà, nhờ mấy vị tiên sinh trong trường thái học trông nom Lý Ngoan cùng Tề Uyển nhiều hơn, lúc thường được rảnh rỗi cũng sẽ đích thân đến thăm một chút. 
(*) 太学 (tàixué): trường thái học, thái học viện (cấp học cao nhất thời phong kiến.) 
Một năm gần đây, quan hệ của hai người mặc dù quỷ dị nhưng cũng nhờ Tào Ý mà đạt được sự cân bằng vi diệu, Lý Ngoan biết Tào Ý khổ tâm, mặc dù không ưa Ôn Như Hối làm việc cổ hủ bướng bỉnh nhưng cũng có thể cùng hắn tâm bình khí hòa nói mấy câu. 
Đúng lúc mấy ngày sắp tới hắn phải đi xa nhà, lại nghe nói Đại thiếu gia Lý gia đang trên đường vận chuyển muối thì mất tích, có chút không yên lòng Lý Ngoan, mới sẵn trước khi đi đến nhìn một chút. 
Tề Uyển nói Lý Ngoan mới vừa đi, còn nói hắn mấy ngày nay thần thần bí bí, luôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189021/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.