“Có người bắt nạt nương tử ta, ta phải giúp nương tử ta trút giận chứ.” 
Tào Ý nghe, nửa ngày không hé răng, Lý Ngoan bất mãn quay đầu lại nhìn y, thấy Tào Ý vẻ mặt quái dị miệng mím thành một đường, liền nâng y lên chút: “Nói chuyện với ngươi đó sao không để ý đến ta.” 
Vừa nãy vũng nước kia bị Lý Ngoan thoải mái phóng qua, Tào Ý đáng thương bị hắn mang theo nhảy một cái, vị chua trào lên không chịu nổi muốn nôn rượu. 
Càng ngày càng không ổn, vỗ vai Lý Ngoan muốn xuống. Lý Ngoan bướng bỉnh đi tiếp không nghe theo, càng muốn nghe Tào Ý khen hắn kết quả bị nương tử hắn nôn ra một đống lên giày. 
“Tào Ý! Ngươi cố ý…!” 
“Ai bảo ngươi không nghe lời.” 
Bầu không khí lãng mạn không còn sót lại chút gì, hai người ngươi qua ta lại cãi nhau, Tào Ý vốn không muốn cùng Lý Ngoan tính toán, hôm nay cảm giác say dâng lên hiếm thấy không để ý phong độ cùng hắn gân cổ tía tai tranh giành. 
Đầu đường vang lên tiếng lăn bánh xe, xe ngựa Tề gia đi ngang qua vốn là từ Lý gia rời đi đi vòng mua điểm tâm. Tề phu nhân ý cười óng ánh từ bên trong cửa sổ dò đầu ra, trêu ghẹo nói: “Từ xa đã nghe thấy đôi phu phu trẻ các ngươi cãi nhau, Lý Ngoan, làm sao kết hôn nhiều năm như vậy còn để nương tử tức giận chứ.” 
Lý Ngoan kéo tay Tào Ý về bên cạnh, cũng không đoái hoài tới mới vừa rồi còn đang người giận ta hờn cãi nhau, cười ha ha nói: “Không cãi nhau, do giọng hơi lớn thôi.” 
Tay của hai người ở sau lưng âm thầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.