Lý Ngoan lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên xem dâm sách, có lần cùng Tào Ý lên núi đào sâm, bò đến một nửa nghe được động tĩnh phía trước không đúng, giống như có nữ nhân kêu thảm thiết, nói là kêu thảm thiết cũng không đúng, vừa kêu vừa mắng, còn nghẹn ngào thở dốc. 
Không chờ Lý Ngoan nhìn rõ, liền bị Tào Ý che mắt, cưỡng ép ôm lấy đổi con đường khác. Lý Ngoan nói có kẻ xấu đang hành hung giết người, Tào Ý đỏ cả mặt, chỉ coi như không nghe thấy, nắm tay hắn cúi đầu đi về phía trước. 
“Ê! Lý nhị! Ngươi làm gì, đưa sách cho ta!” Tề Uyển đang xem nhập tâm, sách liền bị Lý Ngoan lấy đi. 
“Thứ này không tốt, ta thay ngươi giữ, chờ ngươi có sách mới, lại lấy đến đổi với ta.” Hắn một mặt ngôn từ nghĩa chính, bị Tề Uyển mắng cũng không thèm để ý, ngược lại là Tề Uyển, quay lưng lại tránh người, không được tự nhiên chỉnh lại đũng quần. 
“Lý nhị, ngươi đã hôn người khác chưa.” 
Hai huynh đệ nằm trên bãi cỏ, nhìn bầu trời. 
Lý Ngoan lắc đầu, Tề Uyển còn nói tư vị hôn môi tuyệt không thể tả, Lý Ngoan phì cười ra tiếng, bảo Tề Uyển nói một chút coi tốt chỗ nào. 
Đối phương vẻ mặt say mê nhớ lại, nói hôn lên môi nha hoàn trong nhà, vừa mềm vừa thơm, như trong mùa đông lạnh giá ăn được bánh sữa vừa mới hấp xong, cắn một miếng liền tan trong miệng, sau đó hỏi ngược lại Lý Ngoan: “Ngươi chưa hôn môi đệ muội hả?” 
Lý Ngoan vẻ mặt “Ngươi có bệnh hả” nhìn hắn chằm chằm, không thể tưởng tượng nổi nói: “Ta nhìn thấy y 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189005/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.