🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tào Ý một tay bung dù, một tay khép lại áo đơn.

Ôn Như Hối thấy thế, liền cởi áo khoác ra, muốn phủ thêm cho Tào Ý, Tào Ý lại đưa tay cản lại, cười nói: “Đa tạ.”

Ôn Như Hối không thể làm gì khác hơn đành phải hậm hực coi như thôi, tiếp tục thương nghị việc lúc trước, khuyên bảo Tào Ý cùng hắn hồi kinh.

Tào Ý chỉ cười không đáp, tuyết rơi đầy vai, bung dù cũng vô dụng, Ôn Như Hối đưa tay quét đi, Tào Ý né tránh; gió lạnh thổi qua, Tào Ý tóc dài chưa buộc, chặn ở trước mắt, Ôn Như Hối đưa tay phất ra, lại bị Tào Ý cản lại.

Lần này nay cả Lý Ngoan trốn ở sau cửa sổ nhìn lén cũng nhìn ra ý cự tuyệt của Tào Ý.

Ôn Như Hối kinh ngạc nhìn đầu ngón tay, nói năng lộn xộn gật đầu, trong miệng lẩm bẩm nói thầm: “Ta biết rồi.” Sau đó từ trong ngực lấy ra một vật, Lý Ngoan híp mắt để nhìn, phát hiện đó là ngọc Phật bị Tào Ý đổi lấy tiền, bây giờ được Ôn Như Hối chuộc lại, vật về chủ cũ.

Tào Ý chẳng hề nhăn nhó, thản nhiên tiếp nhận, đột nhiên thu dù, hướng Ôn Như Hối vái chào, thật lâu mới đứng dậy.

Tào Ý hỏi hắn: “Gã sai vặt nhà ngươi không đi cùng?”

Ôn Như Hối hồn bay phách lạc nói không nên lời, theo bản năng trả lời: “Chỉ muốn cùng ngươi nói chuyện riêng, để hắn đi cùng bất tiện, liền lưu lại khách điếm.”

Tào Ý dứt khoát đưa dù cho hắn, nói tuyết rơi quá lớn, bung dù đi thôi, Ôn Như Hối nghe

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189004/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.