Lý Ngoan gào khóc thảm thiết, ăn nói linh tinh, đám hồ bằng cẩu hữu này sau khi nghe xong liền bắt đầu trêu ghẹo hắn.
Có một người họ Hạ, Hạ chính là quốc họ hiện giờ, người này thân phận bất phàm, ngồi ở chính giữa hưởng thụ khen tặng từ những người khác, nghiễm nhiên là kẻ cầm đầu của đám này rồi, nhặt đũa dính rượu, trêu đùa công tử ôm trong lòng ngực như trêu đùa mèo.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Lý Ngoan, “Lý nhị, muốn bỏ thì bỏ liền đi, cách y, ngươi bộ sống không nổi ha sao.”
Những người khác cười vang một trận, chế giễu Lý Ngoan sợ nương tử, Lý Ngoan lại không để ý chút nào, chỉ phẫn nộ sờ đầu, “Vậy cũng không được, việc làm ăn nhà ta thật đúng còn phải dựa vào Tào Ý chống đỡ, cách y, một nhà già trẻ phải chết đói.”
“Ai chẳng biết nhà người làm ăn chính là ăn cơm triều đình!” Có người không phục, cảm thấy Lý Ngoan được hời còn làm ra vẻ, nói chuyện không xuôi tai, “Ở Lưu Châu này, diêm trường lớn nhất là do Lý gia ngươi mở, nói cho dễ chỉ cần bắt được một tên ăn mày không biết cai quản, chỉ cần biết phơi muối, tay dài làm việc, có miệng biết nói, làm sao có thể lỗ vốn, nhà ai mà không ăn muối, không cũng phải đến nhà ngươi mua.”
Lý Ngoan nghe vậy, so ra đúng thật, hay một tiếng vỗ bàn đứng dậy, nhất định phải nói một chút.
“Đúng là người người đều phải ăn muối, Lý gia ta hàng năm đóng thuế, làm ra muối, buôn bán muối, còn không phải hướng trong kinh đưa đi khó khăn biết bao nhiêu, mỗi một khoản muối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hi/1189000/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.