Lăng Tiêu sốc đến ngây ngốc chẳng thể phản ứng lại. Anh cứ đứng đấy, trơ mắt nhìn cô. Sau một lúc lâu, anh lẩn tránh ánh mắt của cô rồi cười nói:
“Em… muốn ăn mì cay sao? Không được đâu, em không thể ăn đâu. Chúng ta ăn cái khác nhé?”
Điềm Nhiên: “…”
Nụ cười của anh mới gượng gạo làm sao…
Cô nắm chặt tay, móng tay ghim sâu vào da thịt tạo cảm giác đau đớn khiến cô phải trở nên tỉnh táo. Không thể vì thấy anh buồn mà từ bỏ cơ hội này được. Khuôn mặt cô lạnh lùng u ám, ánh mắt hờ hững không một gợn sóng nhìn anh.
“Đừng lẩn tránh sự việc nữa. Anh không hề nghe nhầm đâu. Em nói là… chúng ta chia tay đi!” Từng chữ, từng chữ một rõ ràng phát ra từ khuôn miệng của cô.
“Không… không! Chắc chắn là anh nghe nhầm. Anh không nghe thấy gì hết, em đừng nói mấy lời đấy nữa.” Anh khổ sở lắc đầu nguầy nguậy, khuôn mặt thống khổ nhìn sâu vào đôi mắt của cô như muốn tìm kiếm ý đùa của cô ở trong đấy.
Phải rồi! Chắc chắn chỉ là giả. Điềm Nhiên chỉ đang chọc anh mà thôi.
Cô ấy… làm sao có thể đang yên đang lành lại nói chia tay với anh chứ?
Anh không chấp nhận sự thật này. Phải rồi, chỉ cần không cùng cô nói về đề tài này nữa là xong rồi. Hôm nay nói đến đây thôi, mai rồi mọi chuyện sẽ trở lại bình thường.
“Em, em muốn tắm trước hay ăn cơm trước? Hôm nay anh nấu món mà em thích nhất đấy, bảo bối của anh phải ăn thật nhiều đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hay-khong-xung/3822689/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.