Chỉ trong một thời gian ngắn, công ty do Dương Dật Nhuệ làm giám đốc lại bỗng trở nên thua lỗ nặng nề. Vốn là đơn phương bị hủy hợp đồng, mang số tiền đền bù lớn đấy đi hắn sẽ rất dễ dàng tìm được nơi khác để hợp tác. Chỉ là… người tính không bằng trời tính, hắn ta lúc đầu ung dung, phỉ nhổ công ty ch.ết tiệt LS ngu ngốc vì đã bỏ lỡ một cơ hội tốt để phát triển thì nay đã có chút hối hận.
Số tiền thì có rồi đấy nhưng chỗ để tiếp tục hợp tác chung thì lại chưa. Nơi hắn có thể hợp tác thì lại chẳng có tác dụng, nơi có tác dụng thì lại không chịu hợp tác.
Rốt cuộc chuyện này nên làm sao đây?
Cạch!
“Giám đốc Dương, tổng giám đốc cho gọi anh.”
“…”
Dương Dật Nhuệ đang đau đầu ngồi trên ghế nghĩ cách giải quyết vấn đề nan giải này thì cái tên khiến hắn ta sợ hãi nổi da gà lại vang lên.
Hàm răng nghiến chặt vào nhau, hàng mày hắn chau lại, giọng nói phát ra nhiều hơn vào phần cáu gắt giận cá chém thớt.
“Biết rồi!”
…
Hắn ta đưa tay gõ vài cái lên cánh cửa trước khi bước chân vào trong. Cánh cửa vừa đóng lại, hắn ta còn chưa kịp lễ phép cất lời chào hỏi thì đã bị một tệp hồ sơ to và dày bay thẳng vào đầu tạo nên cảm giác đau nhói khiến hắn phải kêu lên trong đau đớn.
“Con m* nó! Việc tôi giao cho cậu đến bây giờ vẫn chưa làm xong nữa hay sao?”
Người đàn ông có phong thái làm chủ ngồi trên ghế da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xung-hay-khong-xung/3822669/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.